Cuộc đời, phong cách và sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Tuân

1. Cuộc đời, phong cách và sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Tuân:

2. Phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân:

Phong cách sáng tác của Nguyễn Tuân được biết đến với tính độc đáo và mới lạ. Trước khi Cách mạng tháng Tám thành công, phong cách nghệ thuật của ông có thể được tóm gọn trong chữ “Ngông”. Tuy nhiên, ông luôn mong muốn khám phá và tìm kiếm những điều đẹp còn sót lại xung quanh ba chủ đề chính là “Chủ nghĩa xê dịch”, “Vang bóng một thời” và “Đời sống trụy lạc”.

Sau khi Cách mạng tháng Tám thành công, phần lớn sáng tác của các nhà văn và nhà thơ đều có sự thay đổi, và Nguyễn Tuân cũng không phải ngoại lệ. Những tác phẩm của ông không còn đối lập giữa quá khứ và hiện tại, mà luôn mang tính cổ kính và hiện đại cùng lúc. Các tác phẩm nổi tiếng của Nguyễn Tuân sau Cách mạng tháng Tám bao gồm tập tùy bút “Sông Đà” (1960) – kết quả của chuyến đi thực tế đến vùng Tây Bắc, và một số tập ký chống Mỹ (1965-1975), ngoài ra ông còn viết nhiều bài tùy bút về cảnh sắc và hương vị đất nước.

Được xem là một người yêu đời, chủ nghĩa xê dịch của Nguyễn Tuân không thích cuộc sống trầm lặng và bình ổn, mà luôn mong muốn khám phá những điều mới mẻ, độc đáo trên khắp chiều dài đất nước.

3. Sự nghiệp sáng tác của Nguyễn Tuân:

Trong sự nghiệp cầm bút của mình, Nguyễn Tuân đã viết nhiều tác phẩm để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Nếu như tập tùy bút “Sông Đà” đã góp phần làm nên tên tuổi của ông, thì tác phẩm “Chữ người tử tù” lại được coi là một trong những tác phẩm đẹp nhất của văn học Việt Nam.

Trong truyện ngắn này, Nguyễn Tuân đã khéo léo tạo nên một câu chuyện đầy cảm hứng, truyền tải thông điệp về sự đẹp đẽ của tâm hồn con người dưới mọi hoàn cảnh. Với nhân vật chính Huấn Cao, ông muốn truyền tải rằng, dù có bị giam giữ trong ngục tù tối tăm, sự đẹp đẽ và tài năng của con người vẫn có thể tỏa sáng. Sự tinh tế trong việc xây dựng nhân vật đã giúp Nguyễn Tuân thành công trong việc truyền tải thông điệp của mình đến độc giả.

Rất hay:  Cách chữa ngạt mũi - Tổng quan về bệnh ngạt mũi

Ngoài ra, qua tác phẩm “Chữ người tử tù”, Nguyễn Tuân còn muốn nhắn nhủ cho độc giả rằng, nghệ thuật không chỉ đơn thuần là việc sáng tác và thể hiện tài năng mà còn phải có đạo đức. Điều này cho thấy sự chú trọng của ông đến việc nuôi dưỡng những giá trị đạo đức trong nghệ thuật, khẳng định vai trò của nghệ sĩ trong việc tôn vinh giá trị đạo đức và đời sống tinh thần của xã hội.

Tóm lại, tác phẩm “Chữ người tử tù” của Nguyễn Tuân đã thành công trong việc truyền tải thông điệp về sự đẹp đẽ của tâm hồn con người và giá trị đạo đức trong nghệ thuật. Điều này cũng là một trong những lý do khiến tác phẩm này được coi là một trong những tác phẩm để đời của văn học Việt Nam.

Một số tác phẩm của Nguyễn Tuân:

Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi;

Chiếc lư đồng mắt cua;

Thiếu quê hương;

Tùy bút sông Đà;

Một chuyến đi,…

4. Giải thưởng của Nguyễn Tuân:

Nguyễn Tuân không chỉ được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996 mà còn là một trong những nhà văn lớn của Việt Nam. Ông đã để lại cho văn học Việt Nam rất nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng, có giá trị nhân văn cao và ảnh hưởng lớn đến thế hệ độc giả.

Ngoài ra, Nguyễn Tuân còn là một nhà báo, một nhà phê bình văn học và là người sáng lập ra Tạp chí Văn Nghệ (1963-1975). Ông còn là một trong những tác giả hàng đầu của trào lưu văn học thập niên 50-60 của thế kỷ XX, đã có đóng góp to lớn vào sự phát triển của văn học Việt Nam.

Rất hay:  Nhóm máu A+ là gì? Bật mí những điều thú vị về nhóm máu A+

Đường Nguyễn Tuân ở Hà Nội được đặt tên để vinh danh nhà văn lớn này. Con đường này là nơi giao thoa giữa quận Thanh Xuân và quận Cầu Giấy, có vị trí đắc địa, thuận tiện cho việc di chuyển và kinh doanh. Ngoài ra, đường Nguyễn Tuân còn được trang trí bằng cây xanh, hoa, cùng với các tiện ích công cộng như trường học, bệnh viện, siêu thị, quán cà phê, nhà hàng, tạo nên một không gian sống đầy đủ tiện nghi và thoải mái cho cư dân tại đây.

5. Nhận định về nhà văn Nguyễn Tuân:

– Đây là một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp, cái thật. – Nguyễn Đình Thi

– Chỉ người ưa suy xét đọc Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, vì văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông nổi thưởng thức. – Vũ Ngọc Phan

– Chỉ người ưa suy xét đọc Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, vì văn Nguyễn Tuân không phải thứ văn để người nông nổi thưởng thức.Một ngày không xa, khi mà văn chương Việt Nam được người Việt Nam ham chuộng hơn bây giờ, tôi dám chắc những văn phẩm của Nguyễn Tuân sẽ còn có một địa vị xứng đáng hơn nữa. (Vũ Ngọc Phan)

– “Khi thì trang nghiêm cổ kính, khi thì đùa cợt bông phèng, khi thì thánh thót trầm bổng, khi thì xô bồ bừa bãi như là ném ra trong một cơn say chếnh choáng, khinh bạc đấy, nhưng bao giờ cũng rất đỗi tài hoa”(Nguyễn Ðăng Mạnh)

– Nguyễn Tuân là một nhà văn cả đời đi tìm kiếm cái thực và cái đẹp. Thực ra, sự thực và cái đẹp của cuộc sống là hai cái đích mà dường như bất kì ngòi bút chân chính nào cũng hướng tới nhưng không dễ chiếm lĩnh và chạm vào được. Nguyễn Tuân cũng trên hành trình tìm kiếm nhưng tác phẩm của ông đã chạm được đến cái đẹp, nhất là cái đẹp truyền thống và cái thực phồn hoa chốn thành thị. Nguyễn Tuân là người thưởng thức cái đẹp với tư cách người có văn hóa, có vốn tri thức, biết giá trị của đối tượng mình chiêm ngưỡng. ( Nguyễn Đình Thi )

Rất hay:  Trộn Màu Gì Ra Màu Vàng? Cách Pha Màu Vàng Đồng Cách Pha Màu Nhũ Vàng Hay Dễ Dàng Áp Dụng

– Giáo sư Nguyễn Ðăng Mạnh có nhận định: “Hạt nhân của phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân có thể gói gọn trong một chữ ngông. Cái ngông vừa có màu sắc cổ điển, kế thừa truyền thống tài hoa bất đắc chí của những Nguyễn Khuyến, Tú Xương, Tản Ðà,… và trực tiếp hơn là cụ Tú Lan, thân sinh nhà văn; vừa mang dáng vẻ hiện đại, ảnh hưởng từ các hệ thống triết lý nổi loạn của xã hội tư sản phương Tây như triết lý siêu nhân, quan niệm về con người cao đẳng, thuyết hiện sinh…”

– Ông xứng đáng được mệnh danh là “chuyên viên cao cấp tiếng Việt”, là “người thợ kim hoàn của chữ”(Ý của Tố Hữu), Tinh thần tự nguyện dấn thân, bám trụ ở thành trì cái Ðẹp là biểu hiện sinh động của một nhân cách văn hóa lớn. Nhà văn Nguyễn Tuân “đặc Việt Nam”(chữ dùng của Vũ Ngọ)

– Hạt nhân của phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân có thể gói gọn trong một chữ ngông. Cái ngông vừa có màu sắc cổ điển, kế thừa truyền thống tài hoa bất đắc chí của những Nguyễn Khuyến, Tú Xương, Tản Đà,… và trực tiếp hơn là cụ Tú Lan, thân sinh nhà văn; vừa mang dáng vẻ hiện đại, ảnh hưởng từ các hệ thống triết lý nổi loạn của xã hội tư sản phương Tây như triết lý siêu nhân, quan niệm về con người cao đẳng, thuyết hiện…”