Dòng suối nhỏ rời xa mặt đất bằng phẳng là bởi vì muốn quay về biển rộng. / Lá vàng lìa xa cành cây là để đợi chờ mùa xuân xanh tươi đến. / Ngọn nến sẵn sàng tan chảy nên mới có một cuộc đời quang minh, ngời sáng. / Tâm tình bởi vì buông tha thế tục ồn ã mới có được một khoảng bình yên.
Hiển nhiên nếu để sống được vui vẻ, thoải mái, người ta ai ai cũng mong muốn có thể tiêu diêu, tự tại như lão ngư kia.
Trên mỗi bước đường đời, con người không thể tự do vui vẻ là bởi tự mình chuốc lấy phiền não. Đối với bất kể việc gì cũng nên có tầm nhìn thoáng đãng hơn một chút. Mở rộng tầm mắt một chút mới có thể giữ tâm tình không bị hỗn loạn. “Một niệm buông xuống, vạn việc tự tại”.
Chỉ vì mỗi người chúng ta chấp nhất quá mức vào những sự việc xung quanh mà làm bản thân lao tâm khổ tứ, mất đi sự bình an trong tâm hồn.
Khi chấp nhất quá cứng nhắc với mọi chuyện chính là tự làm cho bản thân rơi vào vòng luẩn quẩn, tự làm khổ mình. Tâm thái này sẽ làm bản thân họ không nhìn thấy đường ra.
‘Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, Lùi một bước biển rộng trời cao’, đảm bảo bạn sẽ nhìn thấy một cảnh giới hoàn toàn khác. Trong cuộc sống hằng ngày, đến lúc cần phải buông bỏ thì bạn hãy nên buông bỏ, hãy học cách buông bỏ.
Nguyên nhân là bởi buông bỏ không có nghĩa là mất đi, buông bỏ mới có thể nắm lấy được chắc chắn hơn. Chỉ có thật sự buông bỏ con người ta mới được vui vẻ và được thoải mái tự tại.
“Buông” chính là một nghệ thuật lựa chọn,là môn học bắt buộc của đời người.
“Buông bỏ” không nhất định là không quả quyết, càng không phải là lẳng lặng chấp nhận mà uất hận trong lòng. “Buông bỏ” là một loại cảnh giới tinh thần thong dong và tự tại.
Buông xuống cho lòng vơi trĩu nặng
Thả ra cho hồn bớt nhỏ nhen
Mở rộng cho tâm thôi trống vắng
Vị tha không dính mắc sang hèn
Vượt hết gian nan rồi trắc trở
Cõi lòng soi tỏ chút bụi vương
Điều chúng ta cần làm chính là từ bỏ những tham vọng xa vời, buông bỏ những truy cầu danh lợi quá mức, buông bỏ những thứ không thuộc về bản thân chúng ta, buông bỏ những ham muốn trở ngại trong tâm lý…
Chỉ cần buông bỏ những thứ không cần thiết thì hành lý mới trở nên đơn giản, khi vội đường xa mới có thể không “để cho cơ thể chúng ta đi quá nhanh, linh hồn của chúng ta không theo kịp”. Cuộc sống vui vẻ, là cuộc sống đơn giản.
Thế giới này vốn dĩ rất đơn giản, chính chúng ta đã khiến chúng trở nên phức tạp. Thực ra, bản thân đơn giản, bạn sẽ thấy thế giới này cũng rất đơn giản, bản thân đơn giản bạn sẽ thấy người khác cũng vô cùng đơn giản.
Khi hai tay nắm chặt với nhau, thì chúng ta không thể nắm được thứ gì. Nhưng nếu bỏ hai tay ra chúng ta sẽ phát hiện thấy ánh sáng của thế giới nằm trong lòng bàn tay của mình. Buông bỏ, buông lỏng mọi thứ sẽ có được niềm vui.
Rất nhiều khi, người ta khăng khăng nắm giữ cho được những gì nên buông bỏ và cuối cùng tạo thành nỗi thống khổ cho bản thân mình. Nhưng cũng có rất nhiều khi, buông bỏ không phải là mất đi mà lại là nhận được nhiều hơn.
Khi tâm mệt mỏi, hãy nghỉ ngơi một chút. Khi lòng đau, hãy luyện tập cách buông bỏ. Quá nhiều u buồn sẽ khiến con người mệt mỏi, vậy sao không buông bỏ xuống để đi đoạn đường đời được thong dong, thanh thản ?
Tình cảm quá nặng sẽ khiến lòng người đau. Vậy sao không buông tay? Lãng mạn chỉ là trong chốc lát mà thôi! Nước mắt quá nhiều sẽ khiến tâm con người thật khổ. Vậy sao còn không lau khô nước mắt, mỉm cười mà đối mặt?
Buông bỏ sẽ vui vẻ! Buông bỏ là không có quá nhiều tham vọng, chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Cuộc đời nhẹ nhõm thì cuộc sống sẽ có niềm vui!
Khuyết danh