Tuyển Tập Thơ Huy Cận ❤️️ Tác Giả, Tác Phẩm, Cuộc Đời, Sự Nghiệp Của Nhà Thơ Huy Cận ✅ Tìm Hiểu Chi Tiết Về Phong Cách Nghệ Thuật, Các Tác Phẩm Hay, Nổi Tiếng Nhất Của Huy Cận.
Tiểu Sử Cuộc Đời Tác Giả Huy Cận
Không chỉ nổi tiếng với vai trò nhà thơ có nhiều đóng góp cho phong trào thơ mới mà Huy Cận còn được biết đến là nhà hoạt động quốc tế xuất sắc trên lĩnh vực văn hóa, chính trị. Những đóng góp to lớn của ông cho nền văn học nước nhà khiến bao người ngưỡng mộ, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về tiểu sử cuộc đời tác giả Huy Cận nhé!
- Nhà thơ Huy Cận tên đầy đủ là Cù Huy Cận, sinh ngày 31/5/1919 trong một gia đình nhà nho nghèo gốc nông dân dưới chân núi Mồng Gà, bên bờ sông Ngàn Sâu (thượng nguồn sông La) ở làng Ân Phú, huyện Hương Sơn sau đó thuộc huyện Đức Thọ (nay là xã Ân Phú, huyện Vũ Quang), tỉnh Hà Tĩnh.
- Ngày sinh hiện nay là do ông cậu của ông khai khi vào học ở Huế, còn ngày sinh chính xác là ngày 29 tháng 12 năm Bính Thìn (dương lịch là ngày 31 tháng 5 năm 1917).
- Lúc còn nhỏ, Huy Cận học ở quê, sau đó vào Huế học trung học, đậu tú tài Pháp; rồi ra Hà Nội học trường Cao đẳng Canh nông. Trong khoảng thời gian học Cao đẳng, ông ở phố Hàng Than cùng với Xuân Diệu.
- Từ năm 1942, ông tham gia phong trào sinh viên yêu nước và Mặt trận Việt Minh, Huy Cận đã tham dự Quốc dân đại hội ở Tân Trào (tháng 8 năm 1945) và được bầu vào Ủy ban Giải phóng (tức Chính phủ Cách mạng lâm thời sau đó). Ngoài ra ông cũng từng cộng tác với nhóm Tự Lực Văn Đoàn.
- Ông là một chính khách, từng giữ nhiều chức vụ lãnh đạo cao cấp trong chính phủ Việt Nam như:
- Bộ trưởng Bộ Canh nông (nay là Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn)
- Thứ trưởng Bộ Văn hóa Nghệ thuật, Bộ trưởng Bộ Văn hóa Giáo dục
- Thứ trưởng Bộ Nội vụ, Bộ Kinh tế
- Bộ trưởng Tổng Thư ký Hội đồng Bộ trưởng (nay là Bộ trưởng Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ)
- Ngoài ra ông còn là một nhà lãnh đạo chủ chốt của Đảng Dân chủ Việt Nam, đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam đồng thời cũng là một trong những thi sĩ xuất sắc nhất của phong trào Thơ mới.
- Bắt đầu từ năm 1984, ông là chủ tịch Ủy ban Trung ương Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam.
- Ông từng là Viện sĩ Viện Hàn lâm Thơ Thế giới và Chủ tịch Ủy ban Liên hiệp các Hiệp hội Văn học Việt Nam giai đoạn 1984-1995.
- Huy Cận mất vào ngày 19, tháng 2, năm 2005, tại Hà Nội.
Chia sẽ bạn xem thêm 👉 Huy Cận Được Mệnh Danh Là Gì
Sự Nghiệp Sáng Tác Huy Cận
Sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Huy Cận có thể chia thành hai giai đoạn như sau:
- Giai đoạn trước tháng 8/ 1945: Năm 1940, nhà thơ Huy Cận cho in tập thơ ” Lửa thiêng” gồm những bài đã đăng trên báo từ năm 1936-1940. Tập thơ này mang một nỗi buồn da diết, thiên nhiên thì bao la, hiu quạnh. Nhưng chính tập thơ này Huy Cận trở thành một trong những tên tuổi hàng đầu của phong trào Thơ Mới (1932-1941) lúc bấy giờ. Ông còn nhiều tập thơ khác được in trên báo. Các tác phẩm như Kinh cầu tự (1942, văn xuôi triết lí) và Vũ trụ ca (thơ đăng báo 1940-1942)… đã mang một một màu sắc tươi mới hơn.
- Giai đoạn sau tháng 8/1945: Giai đoạn này thơ của Huy Cận chủ yếu là hô hào, ngợi ca cuộc sống mới, con người mới, nên giá trị nghệ thuật không cao. Ông cũng sáng tác một số tác phẩm về biển. Các tập thơ như: Trời mỗi ngày lại sáng, Chiến trường gần đến chiến trường xa, Đất nở hoa, Bài thơ cuộc đời, Hai bàn tay em (thơ thiếu nhi), Họp mặt thiếu niên anh hùng, Những người mẹ, những người vợ, Ngày hằng sống ngày hằng thơ, Ngôi nhà giữa nắng, Hạt lại gieo, hững năm sáu mươi.
Các giải thưởng:
- Năm 1996, Huy Cận đã được Nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.
- Tháng 06/2001, Huy Cận được bầu là viện sĩ Viện Hàn lâm Thơ Thế giới.
- Ngày 23/02/2005, ông được Nhà nước truy tặng Huân chương Sao Vàng.
Chia sẻ cho bạn đọc tác phẩm nổi tiếng của Huy Cận 🌿Thương Nhớ Bầy Ong🌿
Phong Cách Thơ Huy Cận
Các tác phẩm của Huy Cận đều mang một phong cách đặc biệt và có một điểm chung là hàm súc, triết lý. Ông là một đại biểu xuất sắc cho phong trào thơ mới với hồn thơ ảo não. Huy Cận là một người yêu thích thơ ca Việt Nam, thơ Đường và chịu nhiều ảnh hưởng của văn học Pháp.
Như đã chia sẻ thì sáng tác của Huy Cận có hai giai đoạn. Sáng tác của Huy Cận trước Cách mạng tháng 8 mang nét sầu não, buồn thương. Còn sau Cách mạng tháng 8 thì lại mang nét tươi vui. Có thể thấy rằng các sáng tác của Huy Cận luôn bám sát hiện thực cuộc sống, thời đại.
Là một trong những tác giả xuất sắc nhất trong phong trào Thơ mới. Thơ Huy Cận luôn có chất suy tưởng, triết lí. Và Tràng Giang là một trong những bài thơ tiêu biểu của ông.
- Huy Cận mượn thiên nhiên để gửi gắm tình cảm của mình, đó là sự chân thành của một người con yêu tha thiết quê hương mình.
- Ngôn từ gần gũi, giản dị Tràng giang trở thành bài thơ được độc giả yêu thích và đó cũng là một trong những sáng tác tiêu biểu của văn học Việt Nam.
Tác giả Hoài Thanh đã nói rằng : “Đời chúng ta nằm trong vòng chữ tôi. Mất bề rộng, ta đi tìm bề sâu. Nhưng càng đi sâu, càng lạnh. Ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ. Ta phiêu lưu trong trường tình của Lưu Trọng Lư. Ta điên cuồng với Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, ta đắm say cùng Xuân Diệu. Nhưng động tiên đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh dậy, say đắm vẫn bơ vơ. Ta ngơ ngẩn buồn trở về hồn ta cùng Huy Cận.”
Ông đã nói Huy Cận chính là nhà thơ đã gọi dậy cái hồn buồn của Đông Á, đã khơi lại cái mạch sầu mấy nghìn năm vẫn ngấm ngầm trong cõi đất này.
Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Huy Cận
Tuyển tập các tác phẩm của nhà thơ Huy Cận, cùng tham khảo ngay nhé!
Trước Cách Mạng Tháng Tám
Lửa thiêng (1940)
- Xuân
- Cầu khẩn
- Tình tự
- Đi giữa đường thơm
- Hối hận
- Trình bày
- Thân thể
- Buồn
- Buồn đêm mưa
- Trông lên
- Vỗ về
- Chiều xưa
- Đẹp xưa
- Học sinh
- Tựu trường
- Tiễn đưa
- Em về nhà
- Tràng giang
- Thuyền đi
- Vạn lý tình
- Gánh xiếc
- Dấu chân trên đường
- Thu
- Hoạ điệu
- Cách xa
- Tình mất
- Chết
- Nhạc sầu
- Ngậm ngùi
- Nhớ hờ
- Hồn xa
- Khung tình
- Điệu buồn
- Quanh quẩn
- Chiều xuân
- Mưa
- Thu rừng
- Áo trắng
- Trò chuyện
- Giấc ngủ chiều
- Ngủ chung
- Song song
- Ê chề
- Xuân ý
- Bình yên
- Lời dịu
- Bi ca
- Tâm sự
- Hồn xuân
- Mai sau
Vũ trụ ca (1942)
- Có tình yêu nào mà không đau
- Gió một hướng
- Gối tay
- Hoa đăng
- Hoa về
- Hỏi mặt trời
- Áo xuân
- Cảm thông
- Cây lúa
- Chiêm bao
- Hỡi em yêu, hỡi em thương
- Hương dậy đất
- Lên đàng
- Lửa quanh đời
- Mộng sắc duyên
- Muộn màng
- Nằm nghe người thở
- Nằm trong tiếng nói
- Nắng đào
- Trời, biển, hoa, hương
- Vĩnh viễn
- Sơ khai
- Thần thánh chết rồi
- Tin vui
- Tình đau một thuở
- Trời xanh
*Văn xuôi
- Tâm sự gái già (1940)
- Kinh cầu tự (1942)
Sau Cách Mạng Tháng Tám
*Trời mỗi ngày lại sáng (1958)
+ Tập thơ vùng mỏ
- Những cái chết
- Người nữ thanh niên thợ mỏ
- Chiến sĩ cuốc than
- Anh tài Lạc
- Thu về trên Đèo Nai
- Đoàn thuyền đánh cá
- Năm người con gái anh hùng Cẩm Phả
- Bác phở Cầu
- Trước vịnh Hạ Long, một chiều
- Mưa thu trên công trường than
- Chuyện anh Phòng đấu tranh
- Đổi thịt thay da
- Còn thân, phải đổi đời
- Thăm bạn công nhân Hoa kiều
- Vệt lá trên than
+ Trời mỗi ngày lại sáng
- Ca dao kháng chiến: Giữ bí mật
- Ca dao kháng chiến: Cướp súng giặc giết giặc
- Ca dao kháng chiến: Không dùng hàng địch
- Ca dao kháng chiến: Không bán hàng cho địch
- Ca dao kháng chiến: Tự động tiếp tế
- Ca dao kháng chiến: Tăng gia sản xuất
- Ba bài thơ xuân: Hoa lay bóng sáng…
- Ba bài thơ xuân: Đồng quê bát ngát…
- Ba bài thơ xuân: Quanh nơi làm việc
- Mấy vần thơ lẻ (1)
- Mấy vần thơ lẻ (2)
- Mấy vần thơ lẻ (3)
- Mưa mười năm sau
- Bắt cô trói cột
- Tòng quân
- Gặt lúa đêm trăng
- Ai về Mai Lĩnh, Chúc Sơn
- Tặng đồng chí trở về Bình – Trị – Thiên
- Em tiếc
- Tiếng dân tộc
- Chín
- Trời mỗi ngày lại sáng
- Giữa lòng thế kỷ
- Xuân hành
- Suối
- Nằm trong tiếng nói…
- Em bé và mặt trăng
- Em bé Thừa Thiên
- Chiều thu quê hương
- Các anh không bao giờ vắng mặt
- Tặng đồng chí Nguyễn Tấn Anh
- Được tin con tập đi
- Anh Đáp tự thiêu
- Gửi anh lính miền Nam
- Đêm xuân này…
- Buổi sáng hôm nay
- Lúa lổ
- Thơ mừng được mùa lúa
+ Biển rộng sông dài
- Đồng chí mù ở Ki-ép
- Một ngày cuối năm
- Trên đường đến quê hương Mao chủ tịch
- Chiếc gương thống nhất
- Biển rộng sông dài hay là bay qua Xi-bê-ri
- Chiêm bao tại Kazan
- Tám lăm, lòng mẹ như hoa
- Thăm Vạn Lý Trường Thành
- Đến Tây Hồ nhớ Bạch Cư Dị
- Nhớ em bé Trung Quốc
- Tạm biệt
- Hội hoa
*Đất nở hoa (1960)
- Mỏ than
- Chị ngồi khâu lưới
- Mưa xuân trên biển
- Một đêm thức trong mưa bão
- Quê muối, quê than
- Nửa mùa xuân
- Phú Lợi
- Ba lần về thăm Bát Tràng
- Bài ca Bắc Hưng Hải
- Giao ước
- Chị tổ trưởng mới
- Sập lò Cái Đá
- Tiếng sáo anh Điều mù
- Thức giấc ở Hồng Gai
- Chặt tay lũ quỷ
- Nghe đài nhắn tin vào Nam
- Chiêm bao (II)
- Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố
- Gặp đồng chí tập đoàn đánh cá miền Nam
- Hai hình người gỗ
- Gặp một chị điên
- Bóng trên phổi con
- Cháu bé tập ru
- Mấy vần thơ xuân: Sang xuân
- Mấy vần thơ xuân: Chiều xuân bên đường
- Mấy vần thơ xuân: Hoa giữa nắng
- Xuân về trong bệnh viện
- Trưa
- Hoa sấu, bầy ong
- Mấy vần tứ tuyệt: Chiều xanh trứng sáo…
- Mấy vần tứ tuyệt: Chợp mắt chiêm bao
- Mấy vần tứ tuyệt: Anh thương em…
- Anh viết bài thơ…
- Về thăm chùa Keo
- Anh ngã xuống trời vừa hửng sáng
- Thành phố mới Stalinstat
- Thơ tặng Béc-tôn Bờ-re-sơ
- Xem tranh Tề Bạch Thạch
- Tặng Na-dim Hích-met
- Chao Quy-ba, chào Ghi-len
- Tặng Đảng
- Mười hai năm, em lớn lên
- Chuyện một cây đa
- Trăng xuân
- Xin nhớ, đừng quên!
- Đất đẻ thêm con cho mặt trời
- Ga đầu vu trụ: Mạc Tư Khoa
- Trăng sao cũng hoá xứ người
- Quê quán lòng ta
- Lại thấy thần tiên đất nở hoa
*Hai bàn tay em (1967)
- Con chim chiền chiện
- Tựu trường (II)
- Chị và em
- Trái cam, trái đất
- Cây chuối
- Thơ đố
- Con tôm
- Con cóc
- Con sóc
- Cá
- Điện về hợp tác xã
- Thương trâu
- Thi nghé
- Trong hội mùa xuân
- Chờ con ra đời
- Hai bàn tay em
- Mỗi sáng mai về
- Tuần lễ của con
- Chiếc áo cũ của bé
- Hè về…
- Buổi trưa hè
- Gió
- Chong chóng
- Mẹ con
- Em bé và mặt trăng
- Con chú trong Nam nóng lòng nhìn mặt bố
- Được tin con tập đi
- Bóng trên phổi con
- Mỗi chiều tới đón con về…
- Quạt cho con ngủ
- Mười hai năm, em lớn lên
- Em bé Thừa Thiên
- Em bé Quảng Bình
- Phù Đổng Thiên Vương
- Hôm nay con vào đội…
- Thầy giáo đi tòng quân
- Nhớ em bé Trung Quốc
- Vừ A Dính
- Em tiếc
- Hai em bé miền Nam bẻ gãy một trận càn của địch
- Bài Thơ Thi Nghé
*Hạt lại gieo (1984)
- Mẹ con con mèo
- Sang sông đêm thu
- Thuyền
- Những ngày con sơ tán
- Chiều thứ bảy
- Về thăm quê nhà
- Một nét Vĩnh Linh
- Phố nhỏ ngày tòng quân
- Mỗi khi qua phà Ghép
- Chùm tứ tuyệt
- Gửi quê hương Hương Sơn
- Đường Hoàng Liên Sơn
- Biển
- Điệu múa Kà Tu
- Tàu bay đêm
- Mang nặng đẻ đau
- O Trà, em gái tôi
- Chú tôi
- Gió lạnh chiều đông
- Huế vấn vương
- Phố Hàng Gai ngắn bên Hồ Kiếm
- Dặn con
- Ánh sáng non
- Cu làm xấu
- Bố đứng nhìn biển cả
- Được tin thầy học đầu tiên chết
- Bà ơi ngày hạ…
- Phố Đông Ba của tôi ngày bé
- Nhớ buổi đầu tiên…
- Thăm mùa Huế đẹp
- Dòng thơ gối vụ
- Thơ nữa, thơ về…
- Hỏi hoa hoàng lan
- Áo xuân
- Sáo
- Chép bài thơ cũ
- Trời xanh
- Chiêm bao (I)
- Vào bệnh viện
- Em đến khi anh…
- Thư gửi con gái Xuân Bích
- Thư gửi con gái Lệ Duyên
- Nằm bệnh viện, nhớ con út Thu Anh
- Hỡi em – yên – lặng…
- Hoài niệm xa xưa
- Có những ban mai
- Đêm cuối năm đọc sách
- Ta viết bài thơ gọi biển về
- Say mùa hè
- Con chim hoạ mi
- Chiếc hôn
- Hạt lại gieo
- Nhấp nháy trời xa
- Bên biển
- Trái Đất còn quay
- Nhạc ơi!
- Có bài ca…
- Angkor
- Viết đêm 30 tháng tư 1974
- Giọng em
- Một sáng mai xuân…
- Tương tư ngàn trạm
- Chiếc đồng hồ nơi tay
- Mơ cho đã…
- Buổi sáng đời ta
- Nỗi đau thương
- Lại nhớ em
- Tin xuân
- Tiếng biển về khuya
- Chiều xuân bên sông Mê Kông
- Cành bàng xương mảnh
- Một sáng mưa xuân
- Ta nằm lưng núi
- Dưa An Tiêm
- Dạo trên bờ biển
- Bãi biển cuối hè
- Dậy sớm
- Áo thời gian
- Mưa đêm rừng cọ
- Lượng vui
*Văn xuôi
- Suy nghĩ về nghệ thuật (1980 – 1982)
- Culture et politique république socialiste du Việt Nam. Paris (1985)
- Một cuộc cách mạng trong thi ca (chủ biên cùng Hà Minh Đức, 1993)
- Suy nghĩ về bản sắc dân tộc (1994)
- Các vùng văn hoá Việt Nam (chủ biên cùng Đinh Gia Khánh, 1995)
- Culture Vietnamienne traditionnelle et contemporaine (1997)
Một Số Tác Phẩm Khác
- Bà mẹ Việt Nam anh hùng
- Bàn đại ngã
- Bạn ngủ nói mê
- Bâng khuâng
- Bến lò rèn làng tôi thuở nhỏ
- Biển ơi ta trở về
- Bụng lân tài
- Anh đầu thai vào đời em mỗi sáng
- Anh mang thầm em
- Anh thợ gốm
- Anh xa em một nửa
- Bà dì, bà mợ, bà cô
- Các vị La Hán chùa Tây Phương
- Cái dạ yêu đời
- Cảnh địa ngục
- Cẩm thạch – Hương trầm
- Chiếc võng tơ em tặng
- Chim làm ra gió
- Chùm hoa núi tặng
- Chùm thơ viết ở đảo Long Châu
- Có những ngọn lửa
- Cửa sông
- Diệu ơi, Diệu đã về yên tịnh
- Đã rằng nương bóng trăng thanh
- Đàn tơ-rưng
- Đảo
- Đêm đầu hè
- Đêm lạnh trời thu
- Đêm trăng mưa
- Đêm về với biển
- Đời hỏi gì ta
- Em ạ, vườn xoan…
- Em đi xe tháng
- Gió đến nửa đêm chưa hết lạ
- Gió một hướng
- Gọi điện thoại
- Gửi bạn người Nghệ Tĩnh
- Gửi thế kỷ hai mươi
- Hoa quê hương
- Hôm qua ta gặp bạn mai sau
- Hôn em
- Gà gáy trên cánh đồng Ba Vì được mùa
- Gặp chị điên
- Gặp em một sáng
- Gặp lại Huế
- Giã từ, từ giã…
- Gió chuyển mùa
- Hồn thuở ban sơ
- Hương đất
- Khắc khoải
- Lê Văn Hưu
- Luật của tế bào
- Lửa và ánh trời
- Mắt Lý Công Uẩn
- Mây trắng
- Mẹ ơi, đời mẹ…
- Mùa hạ chín
- Nàng Tô Thị
- Nằm bệnh viện gửi Diệu
- Nén hương nhớ Bác
- Ngã ba Đồng Lộc
- Ngày thu trong
- Ngày xuân nghĩ đến: Nguyễn Du – Hồ Xuân Hương
- Ngày xuân thăm chùa Trăm Gian
- Nghĩ cũng lạ…
- Ngô Quyền
- Ngôi nhà giữa nắng
- Nhà thơ dân gian
- Nhớ
- Nhớ mẹ năm lụt
- Những cánh buồm
- Những mảnh tình
- Núi Bài Thơ
- Ôi một ngày kia
- Phan Đình Phùng
- Quang Trung
- Quốc Học trường ta, Quốc Học ơi!
- Rét
- Sau giông trời mát…
- Soi gương buổi sáng
- Sống một đời
- Sớm mai gà gáy
- Tạo hoá sinh em…
- Tặng em buổi sáng hôm nay
- Tâm sự Lý Chiêu Hoàng
- Tâm sự Trần Thủ Độ
- Tên em
- Thăm lò chum
- Tình em như đám cháy rừng
- Tóc em toả xuống mặt anh
- Tổ quốc
- Trăng rằm mọc
- Trò chuyện với kim tự tháp
- Trống đồng
- Trở rét đêm khuya đọc Nguyễn Du
- Trưa nay suối biếc…
- Vào mùa dông bão
- Về thăm quê xã Đức Ân
- Ví bằng
- Viếng mộ bạn
- Viết một bài thơ
- Vườn hồng
- Vườn hồng sau mưa
- Xem ảnh tuổi nhỏ của em
- Xem triển lãm tượng gỗ dân gian
- Yêu
- Yêu đời
- Yêu nhau nhớ mấy cho vừa…
- Cô gái Mèo
- Thiếu niên anh hùng họp mặt
- Chiến trường gần chiến trường xa
- Những người mẹ, những người vợ
- Ngày hằng sống, ngày hằng thơ
- Sơn Tinh, Thuỷ Tinh
- Tuyển tập Huy Cận tập I
- Tào Phùng
- Thơ tình Huy Cận
- Marées de la Mer orientale Paris (1994)
- Tuyển tập Huy Cận II
- Thiên việt lương việt lãng (Bắc Kinh, 1959)
- Messages stellaires et terrestres (Canada, 1996)
- Tập Thơ Huy Cận (1996)
Đừng nên bỏ qua bài 🌸 Vội Vàng [Xuân Diệu] 🌸 Sơ Đồ Tư Duy, Phân Tích, Dàn Ý
10 Bài Thơ Hay Nhất Của Huy Cận
Dưới đây là 10 bài thơ hay nhất của Huy Cận mà các bạn không nên bỏ lỡ.
Đoàn Thuyền Đánh Cá
Mặt trời xuống biển như hòn lửaSóng đã cài then, đêm sập cửa.Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi,Câu hát căng buồm cùng gió khơi.
Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng,Cá thu biển Đông như đoàn thoiĐêm ngày dệt biển muôn luồng sáng.Đến dệt lưới ta, đoàn cá ơi!
Thuyền ta lái gió với buồm trăngLướt giữa mây cao với biển bằng,Ra đậu dặm xa dò bụng biển,Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Cá nhụ cá chim cùng cá đé,Cá song lấp lánh đuốc đen hồng,Cái đuôi em quẫy trăng vàng choé,Đêm thở: sao lùa nước Hạ Long.
Ta hát bài ca gọi cá vào,Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao,Biển cho ta cá như lòng mẹ,Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.
Sao mờ, kéo lưới kịp trời sáng,Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng,Vảy bạc đuôi vàng loé rạng đông,Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.
Câu hát căng buồm với gió khơi,Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời.Mặt trời đội biển nhô màu mớiMắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.
Tràng Giang
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.
Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Ngậm Ngùi
Nắng chia nửa bãi, chiều rồi…Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.Sợi buồn con nhện giăng mau,Em ơi! Hãy ngủ… anh hầu quạt đây.Lòng anh mở với quạt này,Trăm con chim mộng về bay đầu giường.Ngủ đi em, mộng bình thường!Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ…Cây dài bóng xế ngẩn ngơ…- Hồn em đã chín mấy mùa thương đau?Tay anh em hãy tựa đầu,Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi…
Các Vị La Hán Chùa Tây Phương
Các vị La Hán chùa Tây PhươngTôi đến thăm về lòng vấn vương.Há chẳng phải đây là xứ Phật,Mà sao ai nấy mặt đau thương?
Đây vị xương trần chân với tayCó chi thiêu đốt tấm thân gầyTrầm ngâm đau khổ sâu vòm mắtTự bấy ngồi y cho đến nay.
Có vị mắt giương, mày nhíu xệchTrán như nổi sóng biển luân hồiMôi cong chua chát, tâm hồn héoGân vặn bàn tay mạch máu sôi.
Có vị chân tay co xếp lạiTròn xoe từa thể chiếc thai nonNhưng đôi tai rộng dài ngang gốiCả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn….
Các vị ngồi đây trong lặng yênMà nghe giông bão nổ trăm miềnNhư từ vực thẳm đời nhân loạiBóng tối đùn ra trận gió đen.
Mỗi người một vẻ, mặt con ngườiCuồn cuộn đau thương cháy dưới trờiCuộc họp lạ lùng trăm vật vãTượng không khóc cũng đổ mồ hôi.
Mặt cúi nghiêng, mặt ngoảnh sauQuay theo tám hướng hỏi trời sâuMột câu hỏi lớn. Không lời đápCho đến bây giờ mặt vẫn chau.
Có thực trên đường tu đến PhậtTrần gian tìm cởi áo trầm luânBấy nhiêu quằn quại run lần chótCác vị đau theo lòng chúng nhân?
Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu?Sống lại cho tôi hỏi một câu:Bác tạc bấy nhiêu hình khô hạnhThật chăng chuyện Phật kể cho nhau?
Hay bấy nhiêu hồn trong gió bãoBấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đờiLà cha ông đó bằng xương máuĐã khổ, không yên cả đứng ngồi.
Cha ông năm tháng đè lưng nặngNhững bạn đương thời của Nguyễn DuNung nấu tâm can vò võ tránĐau đời có cứu được đời đâu.
Đứt ruột cha ông trong cái thuởCuộc sống giậm chân hoài một chỗBao nhiêu hi vọng thúc bên sườnHéo tựa mầm non thiếu ánh dương.
Hoàng hôn thế kỷ phủ bao laSờ soạng, cha ông tìm lối raCó phải thế mà trên mặt tượngNửa như khói ám, nửa sương tà.
Các vị La Hán chùa Tây Phương!Hôm nay xã hội đã lên đườngTôi nhìn mặt tượng dường tươi lạiXua bóng hoàng hôn, tản khói sương.
Cha ông yêu mến thời xưa cũTrần trụi đau thương bỗng hoá gần!Những bước mất đi trong thớ gỗVề đây, tươi vạn dặm đường xuân.
Con Chim Chiền Chiện
Con chim chiền chiệnBay vút, vút caoLòng đầy yêu mếnKhúc hát ngọt ngào.
Cánh đập trời xanhCao hoài, cao vợiTiếng hót long lanhNhư cành sương chói
Chim ơi, chim nóiChuyện chi, chuyện chi?Lòng vui bối rốiĐời lên đến thì…
Tiếng ngọc trong veoChim gieo từng chuỗiLòng chim vui nhiềuHát không biết mỏi.
Chim bay, chim sàLúa tròn bụng sữaĐồng quê chan chứaNhững lời chim ca.
Bay cao, cao vútChim biến mất rồiChỉ còn tiếng hótLàm xanh da trời…
Con chim chiền chiệnHồn xanh quê nhàSáng nay lại hótTưng bừng lòng ta.
Áo Trắng
Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,Hôm xưa em đến, mắt như lòngNở bừng ánh sáng. Em đi đến,Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng.
Em đẹp bàn tay ngón ngón thon;Em duyên đôi má nắng hoe tròn.Em lùa gió biếc vào trong tócThổi lại phòng anh cả núi non.
Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời;Hồn em anh thở ở trong hơi.Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.
Đôi lứa thần tiên suốt một ngày.Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.Dịu dàng áo trắng trong như suốiToả phất đôi hồn cánh mộng bay.
Sớm Mai Gà Gáy
Tiếng gà gáy ơi! Gà gáy ơi!Nghe sao ấm áp tựa nghe đờiTuổi thơ gà gáy ran đầu bếpTrâu dậy trong ràn, em cựa nôi
Cha dậy đi cày trau kịp vụ,Hút vang điếu thuốc khói mù bay.Nhút cà, cơm ủ trong bồ trấu,Chút cá kho tương mẹ vội bày.
Gà gáy nhà ta, gáy làng giềngTa nghe thuộc mỗi tiếng gà quen…- Cha ơi, con chửa nghe gà chú!- Nó cũng như mày hay ngủ quên.
Hàng cau mở ngọn đón ngày vàoXóm nhỏ nép bên triền núi cao.Gà lại gáy dồn thêm đợt nữa.Nắng lên xoè quạt đỏ như mào.
Gà gáy ơi! Tiếng gà gáy ơi!Nghe sao rạo rực buổi mai đời!Thương cha lủi thủi không còn nữaChẳng sống bây giờ thôn xóm vui…
Ta Viết Bài Thơ Gọi Biển Về
Ta viết bài thơ gọi biển vềNghìn năm dào dạt sóng say mêHoàng hôn khép nhẹ hàng mi tímXanh biếc bình minh buổi gió se
Ta, Biển sinh đôi tự thuở nào?Sóng ngầm bao đợt nhói lòng đauCái vui đầu sóng, buồn chân sóngCùng lặn chiều hôm nét đỏ au.
Rồi một ngày kia hết ở đờiCho ta theo biển khoả chân trờiĐiều chi chưa nói xin trao sóngLấp lánh hồn ta mặn gió khơi.
Buồn Đêm Mưa
Đêm mưa làm nhớ không gianLòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la…
Tai nương nước giọt mái nhàNghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồnNhững chân xa vắng dặm mòn lẻ loi…
Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ…
Tương tư hướng lạc phương mờ…Trở nghiêng gối nặng hững hờ nằm nghe
Gió về, lòng rộng không cheHơi may hiu hắt bốn bề tâm tư…
Mùa Hạ Chín
Thân hình em là một mùa hạ chínAnh như cây ngàn phủ bóng lên emMùa hạ đầy hương, hương rừng hương biểnHoa đơm hương trên những lá cành chen.
Ôi mùa say nào gió nồng trong tócGáy bâng khuâng như chiều lặn xôn xaoEm là nắng biển cồn cào rạo rựcBuồm anh si đi giữa những cù lao.
Mùa hạ chín. Cả mùa em anh thứcMùa biển rong leo quấn những cành trăng.
Đọc thêm bài 🔻 Hầu Trời [Tản Đà] 🔻 Sơ Đồ Tư Duy, Mẫu Phân Tích Hay