Rất Hay Top 10+ những câu chuyện ngắn ý nghĩa về thầy cô [Hay Nhất]

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học ❤️️ 15+ Mẫu Hay ✅ Chia Sẻ Đến Bạn Đọc Những Mẫu Chuyện Ngắn Gọn Và Ý Nghĩa Nhất.

Mẫu Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học – Mẫu 1

Chia sẻ đến bạn đọc mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học sau đây, đừng bỏ lỡ nhé!

Tôi là một học sinh… không dạy nổi. Tất cả các thầy cô giáo đã dạy tôi đều nhận xét như vậy với ba mẹ tôi. Chưa có lớp học nào chịu thu nhận tôi quá một tháng. Mẹ tôi khóc. Bố thở dài: thằng này vậy là coi như xong…

Chuyển qua trường mới. Nhìn sơ qua học bạ, thầy hiệu trưởng đã muốn đuổi tôi đi nhưng nể tiếng ngoại tôi là giám đốc ty giáo dục cũ, thầy đành nhận. “Tôi sẽ xếp em vào lớp thầy Tiến”.

Thầy dạy lớp tập hợp toàn học sinh cá biệt của trường. Ngày đầu tiên vào lớp, bố đích thân dẫn tôi đến “trao tận tay thầy”. Tôi lén quan sát “đối thủ” của mình. Thầy gầy gò, mang cặp kính gọng đen nặng trịch, mắt nhướng lên nhìn sát mặt tôi “A, con trai, để xem thầy làm được gì cho con không, khá đây”.

Thầy xếp tôi ngồi với một con nhóc tóc tém mặt mũi lanh lẹ. Nó khẽ hích vào vai tôi giành chỗ ngồi rộng hơn. Tôi đành chịu vậy, chưa bao giờ tôi đánh con gái cả. Thầy thắng tôi 1-0 rồi.

“Thầy biết tại sao em dây mực vào áo bạn”, thầy nói với tôi khi Tú còm mếu máo mách chuyện. Sao ông ấy lại biết nhỉ? Mình đã khai gì đâu. Trước đây, mỗi lần tôi dây mực vào hầu hết các trò trong lớp các cô đều hỏi tại sao, các thầy thì ngay lập tức thi hành hình phạt. Bao giờ tôi cũng bịa ra một chuyện mà mình là nạn nhân. Tôi mặc sức bịa dù chẳng ai tin.

Tôi cũng chẳng quan tâm hình phạt là gì và có ai tin hay không. Vậy mà hôm nay thầy bảo là thầy biết. Ngạc nhiên hơn là thầy chẳng phạt tôi gì cả. Thầy chỉ nhỏ nhẹ bảo tôi: “Lần sau em nhớ cẩn thận hơn”. Mấy hôm sau nữa tôi lại vẩy mực lên áo 3 nạn nhân nữa. Thầy vẫn bảo biết rồi và không phạt. Tôi đâm chán trò vẩy mực cũ rích chẳng ấn tượng này.

Thời ấy chúng tôi đứa nào cũng mang kè kè tấm bảng và mấy mẩu phấn. Ra chơi, tôi gom hết phấn ném vào lũ con gái nhảy dây trước sân. Hết buổi học tôi xô lũ bạn ngã dúi dụi, chạy ngay ra cổng trước. Đứa nào xấu số đi qua chỗ tôi đều bị tịch thu hết phấn thừa. Hôm sau thầy gọi tôi lên phòng họp. Thầy mở tủ ra, ấn vào tay tôi hộp phấn to đùng mà không nói gì. Tôi xấu hổ quay mặt đi tránh ánh nhìn của thầy.

Tôi nhớ mình đã lì mặt ra như thế nào khi cô giáo cũ mắng tôi, hôm sau tôi càng lấy phấn nhiều hơn nữa. Vậy mà khi cầm hộp phấn thầy cho trong tay, tôi thấy xấu hổ quá chừng. Ôm hộp phấn lên trả cho thầy, tôi lí nhí: “Lần sau em không làm thế nữa”. Thầy mỉm cười bảo: “Em ngoan lắm!”.

Lần đầu tiên tôi được người lớn khen ngoan. Tôi nằm nghĩ cả đêm. Từ nay mình sẽ ngoan mãi, để không ai mắng mình nữa.

Nhưng ngoan chưa chắc đã giỏi. Quả thật tôi đúng với trường hợp ấy. Tôi có thể bắn bi, chơi bắn bàng cả ngày không chán. Nhưng hễ cứ ngồi vào bàn học là tôi chán ngay. Ba mẹ có đánh, có mắng thế nào cũng chịu. Môn toán còn đỡ, có tí gì dính đến văn chương là tôi mù tịt.

Vào học được một tháng, tôi thấy thầy đạp xe qua nhà. Chiếc xe của thầy chẳng biết trước đây sơn màu gì, giờ chỉ còn trơ ra màu gỉ sét xấu xí. Thầy vào nhà, ba mẹ tôi đều đi vắng cả. Ngó qua căn nhà tồi tàn của tôi, thầy hẹn ngày mai quay lại. Tôi lo hết cả một ngày. Chẳng biết mình làm gì sai. Hôm sau thầy đến. Thầy đứng luôn ngoài sân “bàn chuyện” với ba tôi.

Thầy bảo cần một người đọc và ghi chép lại tài liệu giúp thầy. Nhất thiết phải là chữ trẻ con. Thầy đang nghiên cứu gì đó. Ba mẹ tôi mừng rỡ vì không phải khản cổ quản tôi nửa ngày không đến trường. Tôi vùng vằng mãi mới chịu đến nhà thầy. Thầy ở một mình. Ngoài giá sách ra cũng chẳng có gì đáng giá. Mỗi ngày một buổi, tôi gò lưng ghi chép lại những gì đọc được.

Thầy bắt tôi viết những dòng cảm nhận ngắn sau mỗi tác phẩm. Sau đó tôi đọc to lên và thầy chỉnh sửa những điều tôi nghĩ lệch lạc, thêm vào một số ý. Thỉnh thoảng thầy bảo tôi dừng ghi, chuyển qua tính toán giúp thầy vài việc.

Tôi về nhà cố luyện cách tính toán sao cho nhanh nhất để không bị mất mặt trước thầy. Dần dần, kiến thức “tự nhiên” đến với tôi lúc nào không biết. Lần đầu tiên cầm tờ giấy khen của tôi trên tay, mẹ tôi đã khóc, khóc to hơn lúc tôi bị đuổi học. Ba tôi thì chẳng nói gì, chỉ gật gù cười.

Mười năm qua đi, tôi mới hiểu hết những gì thầy muốn nhắn. Có những điều không hay nhưng không thể thay đổi bằng sự giận dữ. Tình yêu thương và sự sáng tạo mới là thứ giúp bạn thay đổi mình, thay đổi mọi người. Cảm ơn thầy với phương pháp dạy đặc biệt đã giúp em trưởng thành. Cảm ơn Thầy của em!

Gợi ý mẫu 🌈 Truyện Ngắn Về Thầy Cô 🌈 ý nghĩa nhất

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Sâu Sắc – Mẫu 2

Truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học sâu sắc, hãy cùng tham khảo ngay bài mẫu dưới đây nhé!

Bước vào cổng trường, không khí rộn ràng náo nức của các em học sinh khiến cho chúng em cũng bâng khuâng một niềm vui xao xuyến, chúng em như tìm thấy được bóng dáng của chính mình trên những khuôn mặt hồn nhiên, trong sáng kia. Chúng em đã từng trải qua quãng thời gian đẹp như vậy, để giờ đây khi trở về thì những kí ức ấy lại trỗi dậy mạnh mẽ, những kí ức khi xưa cũng ùa về.

Chúng em đã vào văn phòng của thầy cô để tặng thầy cô những bó hoa tươi thắm, những lời chúc chân thành nhân ngày lễ trọng đại này. Những bó hoa tươi thắm cũng chính là tấm lòng trân trọng biết ơn của chúng em dành cho thầy cô.

Chúng em mỗi ngày một lớn thêm, thầy cô dường như vẫn vậy, vẫn là những người thầy, người cô đầy nhân hậu, nhiệt huyết với nghề. Chuyến về thăm trường này một mặt chúng em muốn gửi lời tri ân đến thầy cô nhưng cũng là chuyến đi đầy mong mỏi cho cuộc gặp gỡ với cô giáo chủ nhiệm cũ đầy kính yêu của lớp chúng em xưa.

Cô giáo chủ nhiệm của lớp em là cô Duyên, cô là người phụ trách, dìu dắt các hoạt động của lớp nhưng cũng là giáo viên phụ trách môn tiếng việt của chúng em. Cô là một người mẹ thứ hai của chúng em với tấm lòng nhân hậu, yêu thương, quan tâm tận tụy đến từng hoạt động, đến từng học sinh trong lớp, cô là người mà chúng em vô cùng yêu mến và kính trọng.

Dù đã ra trường được nhiều năm nhưng cô vẫn nhớ rõ tên, biệt danh của từng đứa, điều này khiến cho em và các bạn đều vô cùng xúc động.

Có một kỉ niệm mà em nhớ mãi, đó là vào kì học thứ nhất của năm học lớp năm, khi ấy chúng em đã là những người anh người chị trong mái trường tiểu học, tâm sinh lí cũng phát triển chưa toàn diện nên chúng em vô cùng ngang bướng và khó bảo.

Từ lớp một đến lớp bốn thì thành tích học của chúng em rất tốt, nhưng lên lớp năm chúng em trở nên lười biếng, phá phách hơn và thường xuyên nằm trong danh sách những lớp cá biệt của trường. Các thầy cô giáo cũng rất e dè khi nhận làm chủ nhiệm của em, nhưng cô Duyên thì không như vậy, cô đã đề nghị ban giám hiệu xin làm chủ nhiệm của lớp chúng em.

Ngày đầu vào lớp, như thường lệ chúng em không mấy chú ý đến sự xuất hiện của cô giáo mới mà chỉ nghĩ xem có những trò nghịch ngợm, phá phách nào cho thú vị. Nhưng cô Duyên không bị những trò nghịch ngợm của chúng em làm cho tức giận, ngược lại chúng em càng nghịch thì cô càng nhẹ nhàng nhắc nhở, cô đến từng nơi, chỉ dẫn cho từng đứa học sinh chúng em.

Ai mắc lỗi cô cũng không trách móc trước lớp mà cô thường gọi riêng những học sinh ấy để nhắc nhở nhẹ nhàng. Dần dà trước sự quan tâm của cô,chúng em cảm thấy yêu mến cô hơn và cũng nghe lời cô học hành cẩn trọng.

Trong suốt quá trình học, cô luôn chủ động giúp đỡ, hỗ trợ chúng em trong học tập và thi đua. Không chỉ vậy, cô còn thường xuyên tổ chức cho chúng em vui chơi, liên hoan nhẹ vào mỗi buổi sinh hoạt, thay vì hoạt động kiểm điểm những học sinh có hành vi không tốt trong tuần.

Sự xuất hiện của cô như một phép thần kì đối với lớp học chúng em, lớp em từ một lớp nghịch ngợm phá phách đã có ý thức học hơn, và cuối kì kết quả học tập tốt chính là công lao to lớn của cô.

Những người thầy, người cô là những người cho ta kiến thức, dạy dỗ chúng ta nên người, bằng tấm lòng nhiệt huyết với nghề và tấm lòng yêu thương học sinh, các thầy cô đã trở thành những người chèo đò đưa bao thế hệ học sinh đến bến bờ bên kia của tri thức.

Là mỗi học sinh chúng ta cần biết ơn, trân trọng những người đã yêu thương, dạy dỗ chúng ta, cho chúng ta những kiến thức bổ ích mà trang bị cho chúng ta những hành trang để bước vào đời.

Tham khảo 🌏 Truyện Ngắn Báo Tường 20/11 🌏 ý nghĩa

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Ý Nghĩa – Mẫu 3

Gợi ý đến bạn đọc mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học ý nghĩa nhất.

Người ta nói mùa thu là mùa của tình yêu, là mùa tựu trường, là mùa mà các bạn trẻ bắt đầu viết tiếp nên những ước mơ trên con đường với những hành trang bước vào đời. Quả thực, có quá nhiều lý do để mỗi chúng ta đón chờ thu về. Đó là niềm vui khi đón cái se lạnh của đất trời, ngửi thấy mùi hương hoa sữa thoang thoảng phả vào trong gió.

Ấy vậy mà tôi lại thích mùa hè hơn mùa thu. Tôi yêu cái nóng hè với những tiếng ve kêu râm ran, rồi yêu mùa hè khi nhìn những cánh hoa phượng nở đỏ tươi cả một góc sân trường, yêu mùa hè vì nó là quãng thời gian tươi đẹp cùng chúng bạn. Và hơn tất cả… mùa hè làm tôi nhớ đến thầy.

Thầy tôi khi ấy đã ngoài 50 nhưng trông thầy có vẻ đứng tuổi hơn với con số ấy. Cũng như những người thầy khác, thầy luôn ăn vận rất giản dị, chỉ là chiếc áo sơ mi màu xanh với chiếc quần đen đã theo thầy cùng năm tháng trên bục giảng.

Mái tóc thầy đã điểm bạc, cái màu mà bọn học sinh chúng tôi rất thích. Lũ con gái từng nói với thầy rằng chúng thích màu tóc thầy vì màu tóc thầy giống với màu bụi phấn. Chỉ vậy thôi mà thầy cũng mỉm cười, đó cũng là nụ cười hạnh phúc, nụ cười đẹp nhất mà tôi từng thấy trong đời.

Nhưng điều mà tôi nhớ mãi không quên chính là đôi mắt của thầy. Đôi mắt thầy sáng, nhìn vào đó, tôi cảm nhận được đó là một con người đã phải trải qua nhiều sương gió của của cuộc đời. Nhưng đôi mắt ấy lại luôn nhìn chúng tôi đầy trìu mến đầy yêu thương, cái nhìn ấm áp và luôn tạo nên một niềm tin lớn với người đối diện.

Buổi đầu bước chân vào lớp 1, ngày đầu tiên đến lớp mọi thứ vẫn còn quá xa lạ với một thằng bé như tôi khi ngày hôm qua vẫn còn mè nheo mẹ mua cho chiếc ô tô điều khiển chạy bin như mấy đứa trẻ trong xóm. Quả thật khi ta rời khỏi ngôi nhà thân yêu để bước ra cái thế giới xung quanh, ta mới cảm thấy mình thật nhỏ bé biết bao. Tôi còn nhớ như in cái lúc phải xa vòng tay mẹ để bước vào lớp học.

– Nam, vào lớp cùng các bạn đi con. Con nhìn các bạn kìa, có ai cứ bám lấy mẹ thế này không? – Mẹ nói.

– Không. Con không muốn đi học đâu. Mẹ cho con về! – Tôi hét lên như thể quên đi vị trí một người con lúc này với mẹ.Cứ thế, tôi mặc kệ những cái nhìn lạ lẫm khó hiểu của các bạn trong lớp và cái nhìn giận dữ từ mẹ, tôi cứ đinh ninh rằng cứ thế này mẹ sẽ bỏ cuộc và đưa tôi về nhà.

Tôi cứ hét lên “Con muốn về”, tay chân vùng vằng ngồi bệt xuống đất để làm mẹ khó xử. Và đúng lúc đó, một người đàn ông đã trạc tuổi bước đến, ngồi xuống cạnh tôi ôn tồn nói:

– Em là học sinh mới hả? Đứng lên rồi vào lớp với thầy 5 phút thôi. Sau đó nếu em không thích thì em có thể đi về với mẹ. Được không?Tôi nhìn trân trối một hồi xong lại ngước lên nhìn mẹ. Mẹ mỉm cười gật đầu đồng ý. Thầy đỡ tôi đứng dậy và đi vào lớp, cứ thế, tôi khép nép rụt rè đi sau lưng mẹ tiến vào lớp học.

Vào lớp, thầy đưa cho tôi một quyển sách màu vàng rất đẹp, đó là quyển sách Tiếng Việt mà sau này tôi biết. Lật từng trang sách, tôi như bước vào một thế giới khác với cuộc sống nơi đây. Một thế giới tràn ngập sắc màu cổ tích đủ để làm cho tâm trí của một thằng nhóc 6 tuổi vui sướng lạ lùng.

Thầy nói sau này tôi sẽ được học đến những điều hay như thế, được chiêm ngưỡng và cảm nhận những cái đẹp của thế giới xung quanh và sẽ được biết những điều kì diệu của cuộc đời.

Thời gian cứ thế trôi qua, đúng như những gì tôi mong đợi, thầy dạy tôi cho tôi biết bao điều mới lạ. Làm sao tôi có thể quên những buổi sinh hoạt thầy hát cho cả lớp nghe, giọng thầy ấm áp đầy ắp những yêu thương.

Rồi khi thầy đứng ra phân giải mấy đứa trong lớp đánh nhau, lúc đó thầy khác hẳn, sự nghiêm nghị và dứt khoát của thầy làm cho những mâu thuẫn bỗng chốc trở thành bài học quý báu về đối nhân xử thế trong đời. Nhưng với tôi, thầy đẹp nhất khi giảng bài, với hình ảnh của một người chèo đò cần mẫn, thầy mang đến cho chúng tôi con thuyền trở đầy những tri thức mới lạ.

Ôi! Cái dáng người cao cao, một tay cầm quyển sách, một tay cầm phấn viết từng chữ từng chữ ngay ngắn thẳng hàng trên bảng sao mà giản dị và thiêng liêng đến thế. Những tháng ngày tươi đẹp ấy cứ thế trôi đi trong đôi mắt trong veo của cậu học trò nhỏ.

Nhưng tôi chỉ được học thầy đến hết lớp 3, sau đó, vì lý do gia đình nên gia đình tôi phải chuyển về một huyện nhỏ ở Hà Nội. Tôi buồn và nhớ lắm những giờ giảng của thầy, ánh mắt và lời khen khi tôi đạt được thành tích cao trong học tập.

Giờ đây, tôi đã trở thành một sinh viên năm thứ nhất của trường Đại học sư phạm Hà Nội. Tôi lớn và trưởng thành hơn rất nhiều. Và hôm nay, tôi muốn quay trở về thăm lại trường cũ, trở về với cái nơi mà tôi bắt đầu những bước đi đầu tiên. Tôi nhớ thầy đã từng nói rằng:

‘-” Mỗi khi em cảm thấy buồn, hãy gửi lòng mình vào gió. Và gió sẽ mang những tâm sự của em đi xa. ”

Tôi đứng dậy, nhìn thấy cơn gió làm xào xạc lá rụng khắp sân trường, làm tôi cứ ngờ thầy vẫn còn đây. Gió ơi, xin đừng phảng phất nơi này, hãy bay đi thật xa và nếu gió gặp thầy ở phương xa ấy thì hãy cho ta gửi lời ân tình: “Thầy ơi, con nhớ thầy nhiều lắm”.

Xem thêm 🌷 Kể Câu Chuyện Về Lòng Biết Ơn Thầy Cô 🌷 ngắn

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Ngắn Nhất – Mẫu 4

Đón đọc thêm mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học ngắn nhất được chia sẻ sau đây.

Mới hôm nào, bỡ ngỡ trước một ngôi trường mới mẻ, em cứ nằm chặt tay mẹ. Vậy mà bây giờ em là cậu học sinh lớp 4 rồi, hằng ngày gắn bó với mái trường Trần Cao Vân, cùng bạn bè chia sẻ những kỉ niệm vui buồn, giận hờn, thông cảm, thương mến…

Những xích đu, cầu trượt, nhà banh… ở trường mần non giờ được thay bằng những hàng cây xanh. Dọc theo các hành lang, trong lớp học cũng không còn màu sắc của đồ chơi, mà là những bàn ghế thơm mùi gỗ, xếp thành dãy ngăn nắp trước một chiếc bảng đen to và dài.

Hình ảnh về người mẹ hiền duyên dáng trong tà áo dài với ánh mắt dịu hiền và lời nói ấm áp đã làm em quên dần nỗi lo sợ và bối rối của ngày đầu tiên đến lớp. Cô đã ân cần hướng dẫn chúng em làm quen với kỉ luật trong học tập, nế nếp trong sinh hoạt và giúp chúng em gắn kết tình bạn với nhau qua những bài học kiến thức xen kẽ với bài giảng đạo đức.

Những kí ức của năm học đầu tiên đầy dấu ấn khó phai trong lòng của em. Lời động viên của cô khuyến khích em trong việc rèn chữ đã mang lại cho em động lực phấn đấu và không lùi bước khi gặp khó khăn. Chính vì vậy những bài toán khó cũng không làm cho em nao núng. Có lẽ, mãi mãi em vẫn không quên, những lần các bạn nam trong lớp phá phách và nghịch ngợm, nhưng cô vẫn dịu dàng, ân cần chỉ bảo và giải thích.

Rất hay:  Gợi Ý Top 19 những bài hát ru hay nhất [Tuyệt Vời Nhất]

Thời gian cứ trôi đi, biết bao thế hệ học trò đã được cô chèo lái con đò kiến thức đưa chúng em đến những bến bờ. Rồi mai đây, khi xa mái trường thân yêu này, em hứa sẽ cố gắng học thật giỏi và trở thành một người tốt cho xã hội để cô có thể tự hào về chúng em.

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Giàu Cảm Xúc – Mẫu 5

Xem nhiều hơn mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học giàu cảm xúc sau đây nhé!

Gia đình em theo bố chuyển ra thị xã được hơn một năm. Hôm nay, em mới có dịp về thăm quê. Vừa lên xe, em đã nhận ra cô Nga, cô giáo chủ nhiệm lớp 5A mà em rất quý mến. Em khoanh tay lễ phép chào cô. Cô mỉm cười kéo tay em ngồi xuống ghế bên cạnh. Cô ân cần hỏi thăm tình hình học tập và sinh hoạt của em. Gặp cô, em mừng lắm. Bao nhiêu kỉ niệm tốt đẹp về cô lại trỗi dậy trong kí ức em …

Hồi ấy, quê em còn nghèo. Đường làng lồi lõm, quanh co. Sau mỗi cơn mưa, đất nhão thành bùn dính bết vào chân, đi lại rất khó khăn. Dân làng làm việc quần quật suốt ngày ngoài đồng, quanh năm vất vả. Trẻ em phải phụ giúp cha mẹ những việc nhỏ như chăn trâu, cắt cỏ, dọn dẹp nhà cửa … Sáng sáng, em đi học cùng bạn Lâm. Nhà bạn ấy cách nhà em một xóm. Hôm đó, chờ mãi không thấy Lâm đến rủ, em đành tới trường một mình.

Suốt mấy ngày mưa phùn lây rây, không khí ướt và lạnh. Bầu trời xám xịt, mặt trời bị che khuất sau những đám mây dày sũng nước. Đến lớp, em thấy bạn nào cũng co ro vì lạnh, chân tay, quần áo lem nhem bùn đất. Cô Nga nhìn chúng em với ánh mắt ái ngại và thương cảm. Cô khen chúng em chịu khó, chăm học rồi cô bắt đầu giảng bài như thường lệ. Chúng em say mê nghe, quên cả trời đang mưa lạnh.

Giờ chơi, các bạn ùa ra hành lang, túm năm tụm ba chuyện trò vui vẻ. Em nhớ tới Lâm và định bụng tan học sẽ đến thăm xem bạn ấy vì sao mà nghỉ học.

Buổi trưa, ăn cơm xong, nghĩ tới đoạn đường đến nhà Lâm, em ngại quá. Em chui tọt vào chăn rồi ngủ quên mất. Mãi đến tối, em lấy hết can đảm dấn bước trên con đường trơn trượt để đến nhà Lâm. Em ngạc nhiên khi thấy bên ngọn đèn dầu, cô Nga đang hướng dẫn Lâm làm toán. Lâm quàng chiếc khăn kín cổ, mặt đỏ bừng như người đang sốt.

Nhìn cảnh ấy, lòng em xao xuyến. Em thương Lâm và cô giáo bao nhiêu thì lại tự trách mình bấy nhiêu. Lẽ ra tan học, em phải đến với Lâm ngay để giúp bạn ấy chép bài, làm bài mới đúng. Em thật có lỗi. Dường như nhận ra vẻ bối rối của em, cô Nga tươi cười bảo: “Đạt tới thăm Lâm đấy ư? Tốt lắm! Cô và hai em cùng giải mấy bài toán khó này nhé!”. Thế rồi cô lại hướng dẫn cặn kẽ cho tới lúc bạn Lâm tự làm được bài.

Mẹ Lâm nói với em: “Hôm qua, Lâm ra đồng giúp bác nhổ cỏ lúa suốt buổi chiều nên bị cảm. Đêm nó sốt cao quá nên sáng nay phải nghỉ học. Nó mong cháu mãi đấy!”. Nghe bác nói, em càng ân hận, trách mình sao quá vô tình.

Chín giờ khuya, cô cùng em trở về trên con đường lầy lội. Cô dặn em: “Nếu mai Lâm chưa đi học được thì Đạt tới chép bài cho Lâm nhé! Bạn bè phải giúp đỡ nhau lúc khó khăn, em ạ!”. Em tần ngần đứng nhìn theo ánh đèn trong tay cô xa dần mà lòng dâng lên niềm kính phục và quý mến vô hạn.

Hơn một năm sống và học tập trong ngôi trường mới, em luôn nhớ đến những ngày thơ ấu dưới mái trường làng với bao kỉ niệm khó quên về thầy cô và bạn bè thân yêu. Mái trường nơi quê nghèo nhưng ấm áp tình người.

Gợi ý đến bạn 🍒 Kể Về Một Kỉ Niệm Với Thầy Cô Giáo Mà Em Nhớ Mãi 🍒 hay nhất

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Ấn Tượng – Mẫu 6

Khám phá thêm mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học ấn tượng nhất dưới đây.

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cửa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ quên. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học đầu tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình và cũng là người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, khuôn mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm “lận đận” với học sinh.

Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: “Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học”. Giọng thầy thật ấm áp, nhẹ nhàng, làm cho những suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

Sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ đầu tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống Mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đó.

Sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có thấy rõ không, một và bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác cho phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu.

Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn xao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những trò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn khuôn mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm giác khuôn mặt thầy rất giống khuôn mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi.

Nhìn thầy, tôi cảm thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được.

Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, nói ra để thầy chia sẻ với con”. Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó tôi cảm thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: “Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo….”.

Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy lúc đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm không bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:

“Ngọc không mài không sáng, người không học không tài.”

Tham Khảo 🌼 Kể Về Thầy Cô Giáo Mà Em Yêu Quý 🌼 hay nhất

Mẫu Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Hay – Mẫu 7

Mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học hay sau đây sẽ giúp các bạn đọc có thêm nhiều tư liệu hay.

Ngày ấy tôi mới vào học lớp 1. Cô giáo của tôi cao, gầy, mái tóc không m­ướt xanh mà lốm đốm nhiều sợi bạc, cô ăn mặc giản dị nhưng lịch thiệp. Ấn tượng nhất ở cô là đôi mắt sáng, nghiêm nghị mà dịu dàng. Cái nhìn vừa yêu thương vừa như dò hỏi của cô cho đến bây giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên…

Hôm ấy là ngày thứ 7. Mai có một chiếc bút máy mới màu trắng sọc vàng với hàng chữ “My pen” lấp lánh và những bông hoa nhỏ xíu tinh xảo ẩn nấp kín đáo mà duyên dáng ở cổ bút. Tôi nhìn cây bút một cách thèm thuồng, thầm ao ước được cầm nó trong tay…

Đến giờ ra chơi, tôi một mình coi lớp, không thể cưỡng lại ý thích của mình, tôi mở cặp của Mai, ngắm nghía cây bút, đặt vào chỗ cũ rồi chẳng hiểu vì sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa. Tôi muốn được nhìn thấy nó hàng ngày, được tự mình sở hữu nó, được thấy nó trong cặp của chính mình…

Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp, Mai lập tức mở cặp và khóc oà lên khi thấy chiếc bút đã không cánh mà bay! Cả lớp xôn xao, bạn thì lục tung sách vở, bạn lục ngăn bàn, có bạn bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem chiếc bút có bị rơi xuống đất không…

Đúng lúc đó, cô giáo của chúng tôi vào lớp! Sau khi nghe bạn lớp tr­ưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về chiếc bút: nào là nó màu gì, có chữ gì, có điểm gì đặc biệt, ai cho, để ở đâu, mất vào lúc nào… Cô yên lặng ngồi xuống ghế. Lớp trưởng nhanh nhảu đề nghị:

Cô cho xét cặp lớp mình đi cô ạ! Cô hình như không nghe thấy lời nó nói, chỉ chậm rãi hỏi: Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?

Cả lớp nhìn tôi, vài giọng nói đề nghị xét cặp của tôi, những cái nhìn dò hỏi, nghi ngờ, tôi thấy tay mình run bắn, mặt nóng ran như­ có trăm ngàn con kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất trư­ờng, chỉ một cái gật đầu của cô lúc này, cái cặp bé nhỏ của tôi sẽ được mở tung ra…

Bạn bè sẽ thấy hết, sẽ chê cười, sẽ chẳng còn ai chơi cùng tôi nữa…Tôi sợ hãi, ân hận, xấu hổ, bẽ bàng…Tôi oà khóc, tôi muốn được xin lỗi cô và các bạn… Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng, cô hứa thứ hai sẽ giải quyết tiếp, giờ học lặng lẽ trôi qua…

Sáng thứ hai, sau giờ chào cờ, cô bước vào lớp, gật đầu ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nhẹ nhàng đến bên Mai và bảo: Hôm thứ bảy bác bảo vệ có đưa cho cô cây bút và nói rằng bác nhặt được khi đi đóng khoá cửa lớp mình, có phải là cây bút của em không?

Mai cầm cây bút, nó sung sướng nhận là của mình, cô dặn dò cả lớp phải giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận, giờ học trôi qua êm ả, nhẹ nhàng…Ra chơi hôm ấy, các bạn lại ríu rít bên tôi như muốn bù lại sự lạnh nhạt hôm trước. Chỉ riêng tôi là biết rõ cây bút thật của Mai hiện ở nơi đâu…

Sau đó vài ngày cô có gặp riêng tôi, cô không trách móc cũng không giảng giải gì nhiều. Cô nhìn tôi bằng cái nhìn bao dung và thông cảm, cô biết lỗi lầm của tôi chỉ là sự dại dột nhất thời nên đã có cách ứng xử riêng để giúp tôi không bị bạn bè khinh thường, coi rẻ…

Năm tháng qua đi, bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết. Nhưng hôm nay, nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ can đảm kể lại câu chuyện của chính mình như là một cách thể hiện lòng biết ơn và kính trọng đối với người đã dạy tôi bài học về sự bao dung và cách ứng xử tế nhị trong cuộc sống.

Giờ đây tôi đã lớn, đã biết cân nhắc đúng sai trước mỗi việc mình làm, tôi vẫn nhớ về bài học thuở thiếu thời mà cô đã dạy: Bài học về lỗi lầm và sự bao dung! Và có lẽ trong suốt cả cuộc đời mình, tôi sẽ chẳng lúc nào nguôi nỗi nhớ về cô như nhớ về một người có tấm lòng bao dung cao cả.

Tham khảo thêm ❤️️ Kể 1 Kỉ Niệm Đáng Nhớ Trong Đời Học Sinh ❤️️ ngắn

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Hay Nhất – Mẫu 8

Chia sẻ đến bạn mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học hay nhất dưới đây.

Thời gian thấm thoát thoi đưa. Mới ngày nào mẹ dắt tay con bước vào trường Tiểu học Việt Lâm để dự lễ khai giảng đầu tiên trong đời, thế mà giờ đây chỉ còn một thời gian ngắn con phải xa mái trường này, xa thầy cô, xa bạn bè, xa bao nhiêu yêu thương và kỷ niệm.

Thầy cô ơi, giây phút này đây với bao buồn vui khó tả, những kỷ niệm về thầy cô, về bạn bè dưới ngôi trường này chợt ùa về sao thân thương và trìu mến! Con còn nhớ buổi đầu tiên đến lớp với cảm giác lo lắng, hồi hộp và bồn chồn. Nhưng kể từ thời khắc đó, thầy cô đã đồng hành cùng con, luôn ở bên dìu dắt chúng con, xóa tan trong con cảm giác ngỡ ngàng, xa lạ ban đầu, khiến con dần dần cảm thấy ấm áp, gần gũi và thân thương.

Con quên sao được hình ảnh cô Chiều, cô Duyên – cô giáo lớp 1, ân cần cầm tay con, hướng dẫn con tập viết. Rồi cô Thắng, cô Hường, cô Quỳnh, cô Hương, cô Tâm, cô Hằng, thầy Ước… đã đem hết tâm huyết truyền dạy cho chúng con những kiến thức đầu đời. Cô Liên, cô Thúy luôn dành cho chúng con những tình cảm yêu thương nhất.

Các thầy cô chỉ bảo cho chúng con bao điều, không chỉ là những kiến thức trong sách vở mà còn truyền vào những bài học đó sự nhiệt huyết và tình yêu thương dành cho học trò. Thầy cô chắp cánh cho con để con thêm yêu gia đình, quê hương, đất nước mình qua từng bài giảng.

Nhớ quá kỷ niệm ơi! Ngày mai chia tay, phải xa thầy, xa cô, xa mái trường Tiểu học, con muốn gửi đến các thầy cô lòng biết ơn vô hạn. Mái trường ơi, xin gửi lại đây bao nhiêu kỷ niệm thân thương. Những bài giảng của thầy cô sẽ là hành trang cho con trên chặng đường học tập phía trước.

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Chọn Lọc – Mẫu 9

Truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học chọn lọc hay nhất từ SCR.VN, hãy cùng tham khảo ngay nhé!

Tuổi học trò như những tia nắng luôn rực rỡ trong ánh nắng mặt trời. Thời gian trôi đi vô tình mà không đợi một ai chỉ để những kỉ niệm ở lại. Kỉ niệm đối với mỗi ngươi thật đẹp, thật tuyệt vời. Đối với tôi cũng vậy, kỉ niệm với mái trường, thầy cô, bạn bè luôn in đậm trong tâm trí tôi.

Tôi không thể nào quên kỉ niệm giữa tôi, lớp tôi và cô Khánh – giáo viên môn văn lớp 6 của chúng tôi. Đến bây giờ khi nhớ về ngày hôm ấy tôi vẫn còn thấy xúc động.

Cô là người được giao dạy môn văn cho lớp chúng tôi. Ngay từ lần đầu gặp cô tôi đã có ấn tượng rất sâu sắc bởi gương mặt tròn phúc hậu cùng mái tóc dài thướt tha. Cô đi đứng, nói năng rất nhẹ nhàng khiến tôi không thể rời mắt.

Cô đẹp chuẩn một nét đẹp Á Đông, một nét đẹp của một người con gái dịu dàng. Lúc cô bước vào lớp, cả lớp im phăng phắc, không có một tiếng động khác hẳn với lúc ban đầu, cô mỉm cười chào chúng tôi, giới thiệu về bản thân cô. Cô giảng bài hăng say truyền đạt cho chúng tôi tất cả những tinh hoa của tri thức.

Những lúc học sinh không hiểu, cô đề ân cần giảng lại từng chút một, những lúc chúng tôi không chú ý,mất tập trung cô đều nhẹ nhàng nhắc nhở. Tôi cũng không biết tại sao mà giờ học văn mà tất cả lũ học sinh chúng tôi đều chăm chú nghe cô giảng bài.

Thỉnh thoảng cô có kể thêm các câu chuyện bên lề là những đứa học trò lại típ mắt lắng nghe. Cô như một nguồn sáng nhẹ nhàng truyền cho chúng tôi tất cả những năng lực tích cực. Chúng tôi đều rất yêu quý cô.

Nhưng rồi một hôm, lớp chúng tôi lại nghịch một cách kì lạ vào tiết của cô. Mặc dù đã được cô nhắc nhở nhưng chúng tôi vẫn không nghe, bỏ ngoài tai lời cô nói để tiếp tục những câu chuyện dang dở. Cô đột nhiên im lặng một lúc, cả căn phòng như bị thời gian ngưng lại.

Cô nói với chúng tôi: “hôm nay cô rất buồn vì thái độ của các em, có lẽ đây sẽ là buổi dạy cuối cùng của cô với lớp mình, nhưng lời từ biệt cuối cùng này lại không được hoàn hảo. Chúc các em ở lại sẽ hoàn thành nốt ước mơ của mình, chăm ngoan, học giỏi”.

Rất hay:  Rất Hay Top 14 những anime hay [Triệu View]

Giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống trên khóe mắt cô, cô bước ra lớp để lại chúng tôi một bầu tâm trạng. Những giọt lệ đang tuôn trào trên khóe mắt của từng đứa con gái. Tôi và các bạn lại không thể ngờ rằng hôm nay là buổi cuối cùng cô theo lớp vì bị chuyển công tác.

Chúng tôi cảm thấy rất có lỗi và rất buồn. Dường như không điều gì có thể ngăn được cảm xúc của chúng tôi lúc ấy. Tôi còn nhở như in chúng tôi đã khóc suốt tiết ra chơi, khi đi học thể dục thầy đã phải cho nghỉ bởi vì chúng tôi ai cũng rơi nước mắt, không tập trung học được.

Vậy là lần cuối tôi được gặp cô, người mà tôi yêu quý nhất trong trường. Trước kia khi còn là đứa nhỏ, vẫn còn ngây thơ chưa biết bộc lộ cảm xúc, càng lớn lên mới nhận thấy rằng, mình nên chịu trách nhiệm với những lối lầm của mình.

Đến bây giờtôi thực sự thèm cái cảm giác được quan tâm, được che chở như cách cô đã yêu quý chúng tôi ngày xưa ấy. Lời xin lỗi của chúng tôi đã không bao giờ có cơ hội để nói ra, chỉ mong cô vẫn còn nhớ đến chúng tôi, những học trò đầu tiên của cô.

Tham khảo trọn bộ mẫu 🌷 Viết Thư Tri Ân Thầy Cô 🌷 ý nghĩa

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Đặc Sắc – Mẫu 10

Khám phá thêm mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học đặc sắc nhất ngay sau đây.

Sáng nay, trên đường đi học về, em chợt nghe ngân vang bài hát quen thuộc về người thầy với những ca từ và giai điệu tha thiết. Như một câu chuyện kể, lời bài hát thấm đẫm kí ức của tuổi học trò: “ Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai, thầy vẫn đi, buồn vui lặng lẽ…”.

Kỉ niệm của cô cứ thế hiện về vẹn nguyên. Cô giáo nghiêm khắc mà dịu hiền của chúng em, cô chính là cô giáo Thu Hiền, người đã dạy em suốt hai năm tiểu học và là người lái đò đưa thế hệ trẻ của chúng em sang sông.

Cô Hiền năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông cô vẫn còn trẻ trung lắm. Bình thường, cô ăn mặc rất giản dị, lúc nào cô cũng mặc áo sơ mi và quần tây.

Mái tóc cắt ngắn ngang vai được cô buộc túm gọn gàng phía sau. Vào dịp lễ hội, cô cũng mặc váy như bao cô giáo khác. Những lúc như thế, trông cô thật dịu dàng. Nhưng em vẫn thích nhất là được ngắm nhìn cô trong bộ áo dài màu tím hoa cà mà cô vẫn thường mặc vào mỗi sáng thứ hai.

Nhìn bóng dáng cô thướt tha đến lớp, em cứ ngỡ như đó là một nàng tiên nhân từ bước ra từ truyện cổ tích để đến bên chúng em. Cô có dáng người cân đối với làn da hơi ngăm khỏe khoắn. Khuôn mặt phúc hậu và đôi môi luôn rạng rỡ nụ cười là điểm cuốn hút nhất ở cô.

Cô thường bước đi nhanh nhẹn, miệng nói, tay làm. Vì thế, mọi người yêu quý cô lắm. Cô luôn vui vẻ với mọi người, ai nhờ gì cô cũng giúp đỡ tận tình. Và điều làm em nhớ nhất là thái độ an cần chăm sóc mà cô dành cho chúng em.

Chính cô đã mở ra cho chúng em bao chân trời tri thức. Những bài học tưởng chừng như khô khan, những bài toán khó, cứ thế được cô giảng nhẹ nhàng, dễ hiểu khiến chúng em vô cùng thích thú. Mỗi lần cô giảng bài, giọng cô thật ấm áp và ánh nhìn trìu mến. Bạn nào chưa hiểu bài, cô đều dịu dàng giảng lại, cô chăm chút cho học trò của mình từ chuyện học hành cho đến bữa ăn, giấc ngủ.

Em vẫn còn nhớ như in có lần có một lần bố mẹ bận việc nên đến đón em muộn. Ấy là vào một ngày mùa đông năm ngoái, các bạn lần lượt ra về hết, trời mưa rả rích và bóng đêm buông dần xuống, em hoảng hốt vô cùng, đứng trước phòng bảo vệ, như muốn bật khóc.

Thật may mắn vì hôm đó cô có việc nên về muộn, cô đã điện thoại cho bố mẹ, cô đã chuyện trò và cô còn sửa áo mưa lại cho em, rồi cô còn nhắc nhở em chuyện học hành và đợi cho đến lúc bố mẹ đến đón em, cô mới ra về.

Rồi một lần khác ở năm lớp 4, em đã bị ốm một trần rất nặng. Khi trở lại trường học, em rất mệt mỏi và không thể hiểu bài nên em luôn bị điểm kém. Dường như cô đã hiểu được điều đó và cô đã tìm cách để giảng giải lại bài cho riêng em. Cô còn ân cần nhắc nhở em phải bảo vệ sức khỏe cho chính mình.

Bây giờ, em đã là một học sinh lớp sáu, dù không còn được gặp cô mỗi ngày nhưng tình cảm em dành cho cô vẫn cứ nguyên vẹn như ngày nào. Mỗi lần nhớ đến cô, em đều tự nhủ sẽ luôn cố gắng học tập thật giỏi để không phụ công dạy dỗ của cô. Em yêu cô nhiều lắm, cô giáo của em!

Gợi ý bài văn 🌷 Viết Thư Cho Cô Giáo Cũ Nhân Ngày 20/11 🌷 ngắn

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Xúc Động – Mẫu 11

Giới thiệu thêm đến bạn mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học xúc động sau đây.

Lứa tuổi học trò, được cắp sách tới trường đối với tôi là một quãng thời gian đẹp nhất. Bởi khi đó, tôi được sống trong tình yêu thương, sự sẻ chia của các thầy cô giáo, của các bạn đồng trang lứa và cả mái trường thân yêu này nữa. Vì thế, nếu nhắc tới kỉ niệm giữa mình và thầy cô, thì tôi chẳng biết phải bắt đầu từ đâu và chọn câu chuyện gì, bởi câu chuyện nào với tôi cũng ắp đầy kỉ niệm đẹp, ngọt ngào.

Thời tiết mùa hạ thường kéo đến những cái nóng bức, ngột ngạt và theo sau đó là những bệnh dịch lây truyền sinh sôi phát triển. Vì thế, tôi đã bị ốm sốt virut – một căn bệnh do loài muỗi kí sinh gây ra. Khi ấy, gia đình tôi nghèo lắm, cha mẹ phải xa nhà đi công nhân, tôi ở cùng ông nội. Mặc dù lúc ấy ông tôi đã ngoài 70 tuổi, già cả và cũng hay bị ốm lắm nhưng ông tôi vẫn minh mẫn và chăm sóc tôi rất chu đáo.

Biết gia đình tôi khó khăn, các bạn trong lớp và đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm – cô Thủy luôn đặc biệt quan tâm, tạo điều kiện giúp đỡ tôi và gia đình tôi rất nhiều trong học tập và cả trong đời sống nữa. Có lẽ vì thế, khi nhận được lá đơn xin nghỉ học bị ốm, cô Thủy sau tiết dạy đã đến thăm tôi ngay tức khắc. Tôi biết, một phần cũng là trách nhiệm nhưng cao hơn là tình yêu thương học trò mà ai ai khi ở gần cô cũng cảm nhận được điều đó.

Đúng lúc ấy, tôi lên cơn co giật thì cô Thủy bước vào, thấy chân tay tôi lạnh toát và có biểu hiện lạ, cô cũng lúng túng, chỉ biết ôm tôi vào lòng, vuốt ve sau lưng tôi và cố gắng động viên bằng một giọng nói trầm ấm, êm dịu: “Tùng ơi, cố lên con”, “có cô bên cạnh đây rồi, chỉ vài phút nữa sẽ có xe đưa con lên bệnh viện thôi, cố lên con”, “cô thương con nhiều lắm”…

Trong cơn sốt mê man, chập chờn hư hư, thực thực, tôi như một đứa trẻ được gặp mẹ sau bao ngày xa cách, tưởng cô là mẹ, tôi chỉ biết nói và khóc trong hơi thở yếu ớt: “mẹ…mẹ…mẹ”. Nước mắt cô nhỏ xuống khuôn mặt nóng hổi của tôi, tôi cảm thấy được đó là giọt nước mắt của đại dương tình yêu thương bao la của một người mẹ hiền.

Xe cứu thương đã tới, cô cùng đoàn bác sĩ đưa tôi tới bệnh viện. Khi ở trong viện, cô luôn túc trực trông tôi. Còn ông tôi đã già cả, cũng ốm yếu nên ông không thể tới chăm sóc cho tôi được. Trong cơn bất tỉnh, dù không biết được gì nhưng tôi luôn có cảm nhận, cô luôn bên cạnh, trò chuyện với tôi, mong tôi tỉnh lại. Và cô đã nấu cháo, bón cho tôi từng thìa, từng thìa một, nhẹ nhàng, âu yếm như một người mẹ sinh ra tôi vậy.

Từng cử chỉ, từng lời nói đều tràn đầy tình yêu của một người mẹ dành cho đứa con ngây thơ, bé bỏng. Lúc này, tôi mới có dịp ngắm nhìn cô kĩ hơn.

Dáng người cô cao dong dỏng, mái tóc đen xõa xuống, dài tới ngang lưng, điểm tô trên khuôn mặt gầy gò, đen sạm là hai đôi mắt long lanh, ắp đầy lòng bao dung nhân hậu của một người phụ nữ từ tâm, của một cô giáo đức hạnh. Có lẽ, vì phải thức trông tôi nên mắt cô thâm quầng vì thiếu ngủ. Đang miên man suy nghĩ, thì các bạn trong lớp kéo tới thăm.

Cô đi ra ngoài mua chút ít hoa quả cho cả lớp. Trò chuyện với các bạn, thì tôi mới biết cô đã xin nghỉ dạy mấy hôm nay trên trường để vào viện chăm sóc cho tôi. Trong lòng tôi lúc ấy không biết phải làm như thế nào, vừa xen lẫn lòng biết ơn cô, lại vừa trách móc mình đã làm cô vất vả, lao tâm vì mình.

Xuất viện được trở về nhà, tuy vẫn chưa đi được học ngay vì sức khỏe còn yếu nhưng sau mỗi buổi trưa đi dạy về, cô lại vào thăm tôi, mua hoa quả, bánh trái mà tôi thích ăn với hi vọng tôi nhanh nhanh bình phục, tiếp tục tới lớp.

Cô tận tụy giảng lại cho tôi những bài học mà tôi bỏ lỡ và không ngừng bảo ban, dạy dỗ tôi những bài học về tình người ấm áp. Mặc dù bây giờ đã không còn được bên cạnh cô, bởi cô đã cùng gia đình chuyển vào Nam sinh sống nhưng tôi vẫn gọi điện hỏi thăm cô và gia đình.

Trong lòng tôi luôn khắc sâu những giây phút và tình cảm yêu thương mà cô dành cho tôi trong suốt quãng thời gian đi học.

Tình yêu thương đó là động lực, là hành trang thôi thúc tôi mạnh mẽ, luôn cố gắng nỗ lực hết mình trong học tập, cuộc sống; luôn biết trân trọng những giá trị bình dị, gần gũi mà bền bền vững sâu xa, đó là: gia đình, thầy cô, bạn bè, quê hương, đất nước bằng tình thương yêu, sự sẻ chia và lòng biết ơn sâu sắc đối với họ nữa.

Nhân ngày 20 – 11, tôi xin gửi lời tri ân tới cô – người mẹ thứ hai của cuộc đời tôi: “Con chúc mẹ và gia đình luôn hạnh phúc, bình an…”

Gợi ý thêm 🍂 Viết Thư Cho Cô Giáo Cũ 🍂 ấn tượng

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Nhân Ngày 20/11 Của Học Sinh Tiểu Học – Mẫu 12

Đừng bỏ lỡ mẫu truyện ngắn về thầy cô nhân ngày 20/11 của học sinh tiểu học được nhiều bạn đọc quan tâm dưới đây.

“Ăn quả nhớ kẻ trồng câyCó danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh – cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn.

Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình.

Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất.

Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”

Đọc thêm chùm ✅ Thơ Tri Ân Thầy Cô ✅ ý nghĩa

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam – Mẫu 13

Xem nhiều hơn mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học nhân ngày nhà giáo Việt Nam sau đây nhé!

Trong thời gian đi học, em đã được học rất nhiều thầy cô. Mỗi người ai cũng có những điểm giống và khác nhau trong tính cách và cách dậy học. Thế nhưng với em, em thích nhất là được học với cô giáo Thúy – cô chính là cô giáo chủ nhiệm lớp bảy của em. Với cô, em đã có rất nhiều nhưng kỉ niệm đẹp mà cho tới tận bây giờ em vẫn không thể nào mà quên được.

Năm lớp bảy, lớp em được nhận cô giáo chủ nhiệm mới. Cô là cô giáo mới về trường, năm đó cô giáo mới có 23 tuổi. Có lẽ cũng bởi vì thế mà ở cô giống như một người chị của chúng em.

Cô hiểu chúng em như những người em của mình và luôn ở bên cạnh chúng em để giúp chúng em cố gắng trong học tập. em còn nhớ rất nhiều những kỉ niệm về cô, những kỉ niệm ấy như đi cùng với em suốt cả những chặng đường dài bởi chính cô là người đã dạy cho em những điều hay, những điều mà trước đó em không hề biết.

Còn nhớ nhất là kỉ niệm về cô. Khi ấy, em vẫn còn là một học sinh rất nghịch ngợm, lại hay cãi nhau với bạn, không chịu học bài và làm bài mỗi khi tới lớp. Thấy em như vậy, cô giáo đã gọi em và nói chuyện cùng với em.

Lúc đầu em cứ nghĩ rằng có lẽ cô lại mắng mình rồi. Thế nhưng cô lại không hề làm như vậy. Cô hỏi em tại sao em lại không làm bài tập ở nhà một cách rất dịu dàng. Lúc ấy, em không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể cúi đầu xuống và không dám trả lời cô. Cô bảo rằng cô biết em là một người con ngoan, có thể em không thích học vì em đã bị mất gốc nên cô đã chủ động tới nhà để kèm cặp riêng cho em.

Thời gian đầu em không hề muốn học cô, thế nhưng cô đã thay đổi cả những suy nghĩ của em bởi mỗi lần tới nhà, cô chỉ như một người chị đang giúp đỡ em mình học tập thậm chí khi tới cô mang những thứ mà chúng em thích như xoài, ổi hay những hộp ô mai nho nhỏ. Cô bảo rằng đó chính là bí mật của hai cô trò.

Sau này nhờ có công lao dạy bảo của cô mà em đã có những tiến bộ vượt bậc trong học tập và thay đổi hẳn thái đọ với việc học và làm bài.

Cô Thúy là cô giáo mà em ngưỡng mộ nhất. Tuy giờ đây cô đã chuyển công tác nhưng trong lòng của em thì cô luôn là người mà em biết ơn và kính trọng cho tới suốt cuộc đời.

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học Đăng Báo Tường – Mẫu 14

Tham khảo thêm mẫu truyện ngắn về thầy cô của học sinh tiểu học đăng báo tường sau đây để có thêm nhiều sự chọn lựa.

Trong cuộc đời của mỗi người, ta sẽ gặp những người mà có lẽ ta không thể nào quên, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ta. Tôi cũng vậy, tôi có một người giáo viên luôn tồn tại trong trái tim tôi, cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Cô giáo tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, là một nhà giáo luôn tận tâm và hết mình với nghề. Cô không cao lắm, dáng người cô hơi gầy. Cô có làn da hơi nâu sạm mà khỏe khoắn. Mái tóc cô đen óng, mượt mà, dài đến ngang gáy, ôm lấy khuôn mặt trái xoan, cân đối.

Rất hay:  Gợi Ý Top 19 những công ty lớn nhất việt nam [Triệu View]

Đôi mắt cô sáng ngời như vầng sao, ẩn hiện sau làn mi cong, đen láy. Nơi khóe mắt cô đã dần xuất hiện những nếp nhăn nhỏ, phải chăng đó là dấu hiệu của những năm tháng cô cống hiến hết mình cho nghề, cho học sinh thân yêu của mình.

Đôi môi mỏng, lúc nào cũng nở nụ cười thân thiện với học trò, với mọi người xung quanh. Mỗi khi cô cười, sau làn môi lại là hàm răng trắng đều như sứ, cùng đôi má lúm đồng xu nhỏ ẩn hiện nơi cánh môi, khiến cô càng duyên dáng, gần gũi với học sinh.

Cô ăn mặc không quá cầu kỳ, ngày ngày đến lớp, cô chỉ mặc áo sơ mi, quần âu giản dị, đôi khi vào dịp lễ, cô mới diện những bộ váy, áo dài rực rỡ. Nhưng dù cô mặc trang phục gì, trong mắt tôi, cô vẫn luôn tỏa sáng, xinh đẹp. Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Mỗi khi giảng bài, giọng nói cô như thu hút chúng tôi chú ý, đắm chìm vào trong từng bài giảng.

Cô ít khi trách mắng học sinh bao giờ mà thường chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng. Mỗi khi phải nặng lời với học trò, đôi mắt cô thường buồn bã, giọng nói cô đầy u sầu, có lẽ cô cũng đau lòng lắm, những lúc như vậy, chúng tôi thường cảm thấy có lỗi với cô và thương cô nhiều lắm.

Cô luôn không quản thời gian, vất vả để truyền đạt kiến thức cho chúng tôi, chỗ nào không hiểu hay có bài tập nào khó, cô đều sẵn sàng hướng dẫn cho chúng tôi cách làm bài. Có lẽ, niềm hạnh phúc của cô chính là được nhìn lũ học trò thơ ngây ngày một trưởng thành, tiếp thu được tri thức. Với cô phải chăng như vậy là quá đủ.

Cứ mỗi chuyến đò qua sông, người lái đò lại quay trở lại, tiếp tục những chuyến hành trình đưa đò với những hành khách khác của mình. Cũng giống như cô giáo tôi vậy, cô đã đưa bao lứa học trò qua sông, hoàn thành nhiệm vụ, trọng trách của một nhà giáo. Tôi rất yêu quý cô giáo của tôi. Tôi sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để khiến cô có thể tự hào.

Đọc thêm tập 🍂 Thơ Ngắn Về Thầy Cô 🍂 ý nghĩa

Truyện Ngắn Viết Về Thầy Cô Đăng Báo Tường Của Học Sinh Tiểu Học – Mẫu 15

Cuối cùng là mẫu truyện ngắn viết về thầy cô đăng báo tường của học sinh tiểu học, đừng bỏ lỡ nhé!

Có những lúc tôi chợt nhớ đến quá khứ. Trong đôi mắt thơ dại của tôi, cuộc đời là một khúc hát du dương trầm bổng cứ trôi đi mãi, chỉ để lại trong tôi những kỷ niệm buồn vui. Và tôi nhớ tới các thầy, các cô giáo đã từng dạy dỗ, dìu dắt tôi. Trong số đó có một cô giáo rất dịu dàng và cũng là người mẹ thứ hai của tôi, đó là cô Huế, dạy tôi hồi lớp bốn.

Cứ mỗi sớm mai tới trường, tôi đã thấy cô đứng đó với chiếc áo dài màu xanh tự lúc nào. Cô luôn đến sớm để đón chúng tôi với nụ cười trên môi. Cô hai mươi tám tuổi nhưng trông cô còn rất trẻ. Mái tóc dài óng ả được cô khéo léo cặp ra đằng sau, để lộ khuôn mặt trái xoan duyên dáng và phúc hậu.

Đôi mắt to, trong sáng, luôn mở to dưới cặp lông mày lá liễu, nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến và độ lượng. Chiếc mũi tuy không cao nhưng rất phù hợp với khuôn mặt của cô. Đôi môi đỏ thắm, mỏng như cánh hoa hồng, luôn nở nụ cười duyên dáng với hàm răng trắng bóng. Cô có dáng người thanh mảnh và những bước đi nhanh nhẹn.

Tính cô thẳng thắn, nghiêm nghị nhưng cũng rất vui vẻ. Cô luôn tận tâm, tận lực, luôn dìu dắt, chỉ mong sao mai sau chúng tôi sẽ trở thành những công dân có ích cho xã hội. Trong giờ học, những bạn nào không chú ý lắng nghe, ưa nhìn ra ngoài hay gục mặt xuống bàn là cô nhắc nhở ngay, có khi còn bắt đứng lên nhắc lại lời cô giảng hay ý kiến phát biểu xây dựng bài của bạn.

Những lúc rảnh rỗi, cô thường kể chuyện cho chúng tôi nghe. Cả lớp cười vang khi nghe cô kể những mẩu chuyện vui, lý thú.

Cô không chỉ chăm sóc chúng tôi mà còn quan tâm tìm hiểu các bạn gặp hoàn cảnh khó khăn, luôn tạo điều kiện về vật chất lẫn tinh thần. Cô luôn giúp đỡ các đồng nghiệp và các thầy cô khác cũng sẵn sàng giúp đỡ cô. Mỗi lần đi họp về, bố mẹ em lại hết lời khen ngợi về thái độ và năng lực giảng dạy của cô.

Bố mẹ rất yên tâm khi tôi được cô dìu dắt để tìm con đường học tập tốt nhất. Nghe cô đọc thơ thật là thích: lúc thì cao vút như tiếng chim họa mi buổi sớm mai, lúc thì đầm ấm, thiết tha. Nghe thơ tôi có cảm giác y như nhà thơ Trần Đăng Khoa đã viết: “Nghe thơ em thấy đất trời đẹp ra”.

Hàng ngày, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Nhưng một lần cô gọi tôi lên bảng kiểm tra, hôm đó tôi quá mải chơi nên chưa làm bài tập. Cô phạt tôi điểm không. Tôi xấu hổ trở về bàn và ngồi phịch xuống. Ngước lên nhìn cô, tôi thấy nét mặt cô rất buồn, nhìn tôi với vẻ trách móc.

Ngay chiều hôm đó, cô đến nhà tôi nhắc nhở, hỏi han và tranh thủ giảng cho tôi những bài tôi chưa giải được. Nhờ có sự kèm cặp liên tục của cô nên tôi tiến bộ rõ rệt về môn toán.

Tôi nhớ lại những ngày tập viết với cô. Chữ tôi xấu cộng thêm tính cẩu thả nên thường bị điểm kém. Trong những giờ học sau cô quan tâm tới nhiều hơn. Cô dạy tôi nắn nót từng chữ từng nét. Tuy bàn tay cô đã nhiều chỗ bị chan sạn nhưng tôi vẫn thấy ấm áp và chan chứa tình thương. Bàn tay ấy đã chịu khó kiên nhẫn trao cho chúng tôi những kiến thức để làm hành trang bước vào đời.

Vẳng đâu đây lời của một nhạc phẩm: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”. Vâng! Đúng vậy. Làm sao tôi quên được người mẹ đã mở cánh cửa tâm hồn mình đón ánh hào quang của cuộc đời.

Gợi ý chùm 💧 Thơ Về Nhà Giáo 💧 hay nhất

Top 18 những câu chuyện ngắn ý nghĩa về thầy cô viết bởi Cosy

Truyện Cực Ngắn: Nhân Ngày Nhà Giáo – Kể Chuyện Thầy Trò [02]

  • Tác giả: fudozon.com
  • Ngày đăng: 05/05/2022
  • Đánh giá: 4.76 (368 vote)
  • Tóm tắt: Mới vừa có kết quả, anh Võ Thành Lân đoạt giải (bàn tay cầm ê ke), trong lúc nghĩ giữa giờ anh em bàn tán về ý nghĩa logo, đa số là khen hay. Lúc đó thầy Bạch …
  • Nội Dung: Thầy dạy môn hình học họa hình, thầy đã già lắm, người mập mạp, phúc hậu, rộng rãi, rất thương học trò. Kỳ thi cuối năm, thi vấn đáp, trò ngồi từ dãy ghế thứ ba, dãy ghế đầu dành cho những đứa bắt thăm đề xong ngồi chuẩn bị, từng đứa lên làm bài trả …

truyện ngắn 100 chữ về thầy cô

  • Tác giả: 123docz.net
  • Ngày đăng: 12/06/2022
  • Đánh giá: 4.39 (293 vote)
  • Tóm tắt: Tìm kiếm truyện ngắn 100 chữ về thầy cô , truyen ngan 100 chu ve thay co tại 123doc – Thư viện trực tuyến hàng đầu Việt Nam.
  • Nội Dung: Thầy dạy môn hình học họa hình, thầy đã già lắm, người mập mạp, phúc hậu, rộng rãi, rất thương học trò. Kỳ thi cuối năm, thi vấn đáp, trò ngồi từ dãy ghế thứ ba, dãy ghế đầu dành cho những đứa bắt thăm đề xong ngồi chuẩn bị, từng đứa lên làm bài trả …

Tuyển tập truyện ngắn hay và xúc động về thầy cô ngày 20/11

  • Tác giả: thi.tuyensinh247.com
  • Ngày đăng: 10/11/2022
  • Đánh giá: 4.36 (593 vote)
  • Tóm tắt: Tôi đâm chán trò vẩy mực cũ rích chẳng ấn tượng này. Tuyen tap truyen ngan hay va xuc dong ve thay co ngay 20/11 Câu chuyện cảm động về thầy.
  • Nội Dung: Cô nhỏ nhướn mày lên, nhìn xuống đồng hồ đeo tay, rồi dõi mắt ra ngoài cửa lớp. Nơi dãy hành lang dài đang im ắng, chờ đợi, lắng nghe tiếng giày gõ nhịp để thầm đoán: thầy hay cô ? Giờ Toán của lớp 9P1 hôm nay thay đổi giáo viên. Cô giáo cũ nghỉ hộ …

Truyện ngắn 100 chữ về thầy cô 20/11 hay và ý nghĩa nhất

  • Tác giả: nuchinh.com
  • Ngày đăng: 06/01/2022
  • Đánh giá: 4.1 (353 vote)
  • Tóm tắt: Truyện ngắn 100 chữ về thầy cô 20/11 luôn được xem là chủ đề được nhiều người quan tâm mỗi dịp lễ tri ân nhà giáo. Cùng tham khảo nhé.
  • Nội Dung: Nó sinh ra trong một gia đình nghèo, đông anh em, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám có ý định cho con vào đại học. Bố mẹ nó cũng vậy, một phần vì quá nghèo và một phần vì nghĩ đến điều kiện của của con mình “làm sao mà có thể giỏi …

Kho truyện ngắn về thầy cô cực kỳ hay, ý nghĩa (phần 1)

  • Tác giả: alisa.edu.vn
  • Ngày đăng: 10/29/2022
  • Đánh giá: 3.98 (459 vote)
  • Tóm tắt: Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 sắp đến, Alisa English xin tặng ba mẹ và các con bộ truyện ngắn rất hay và ý nghĩa về thầy cô giáo nhé.
  • Nội Dung: Con trở nên điên loạn, con mất hết phương hướng và căm thù tất cả những ai muốn động viên, giúp đỡ mình. Khi ấy con cảm thấy đó là lòng thương hại, là người ta thấy tội nghiệp và điều đó làm con không muốn đi đâu, làm gì nữa. Lại một lần nữa trong …

Chuyện về thầy cô và bạn bè : Lớp học về lòng trắc ẩn / Mai Hương

  • Tác giả: thuviencantho.vn
  • Ngày đăng: 01/24/2023
  • Đánh giá: 3.71 (412 vote)
  • Tóm tắt: Qua những câu chuyện, sách cũng gửi đến thông điệp ý nghĩa khi dẫn lời của Vijaya Lakshmi Pandit: “Mục tiêu của giáo dục không phải là cách …
  • Nội Dung: Con trở nên điên loạn, con mất hết phương hướng và căm thù tất cả những ai muốn động viên, giúp đỡ mình. Khi ấy con cảm thấy đó là lòng thương hại, là người ta thấy tội nghiệp và điều đó làm con không muốn đi đâu, làm gì nữa. Lại một lần nữa trong …

Ngày 20/11, đọc những truyện ngắn về thầy cô hay và xúc động nhất

  • Tác giả: pgdhungha.edu.vn
  • Ngày đăng: 09/05/2022
  • Đánh giá: 3.39 (497 vote)
  • Tóm tắt: ón quà ngày 20/11 có thể là một bó hoa tươi thắm, một lời chúc chân thành, nhưng cũng có thể là một câu chuyện về tình cảm thầy trò hay và ý nghĩa.
  • Nội Dung: Con trở nên điên loạn, con mất hết phương hướng và căm thù tất cả những ai muốn động viên, giúp đỡ mình. Khi ấy con cảm thấy đó là lòng thương hại, là người ta thấy tội nghiệp và điều đó làm con không muốn đi đâu, làm gì nữa. Lại một lần nữa trong …

Những mẩu truyện cười hay nhất về thầy cô

  • Tác giả: sachhay24h.com
  • Ngày đăng: 01/15/2023
  • Đánh giá: 3.3 (583 vote)
  • Tóm tắt: Đối với học sinh, thầy cô giáo “những người lái đò thầm lặng” luôn là người … huống dở khóc dở cười, hãy cùng theo dõi qua các mẫu truyện ngắn dưới đây nhé!
  • Nội Dung: Đối với học sinh, thầy cô giáo “những người lái đò thầm lặng” luôn là người tài giỏi, có thể dìu dắt học sinh đi qua từng mùa hạ. Và mối quan hệ thầy cô có thể tốt đẹp dựa trên nhiều nền tảng khác nhau trong đó không thể kể đến những tình huống dở …

Những câu chuyện quà tặng cuộc sống về thầy cô

  • Tác giả: anybooks.vn
  • Ngày đăng: 11/15/2022
  • Đánh giá: 3.17 (559 vote)
  • Tóm tắt: Sau đây AnyBooks sẽ tổng hợp những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô gửi tặng các bạn độc giả. Hãy cùng đọc và suy ngẫm về tình thầy trò …
  • Nội Dung: Thầy cô giáo giống như những người cha, người mẹ hiền dạy chúng ta nên người từ những ngày còn tập tễnh bước chân vào trường học. Sau đây AnyBooks sẽ tổng hợp những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô gửi tặng các bạn độc giả. Hãy …

Những truyện ngắn về thầy cô – Nhung truyen ngan ve thay co

  • Tác giả: xbook.com.vn
  • Ngày đăng: 01/29/2023
  • Đánh giá: 2.79 (156 vote)
  • Tóm tắt: Khi tất cả mọi người đều đã cầm cốc cà phê trong tay, ông giáo nhẹ nhàng lên tiếng: “Không biết các trò có chú ý không, nhưng những chiếc cốc trông đẹp đẽ, đắt …
  • Nội Dung: Thầy cô giáo giống như những người cha, người mẹ hiền dạy chúng ta nên người từ những ngày còn tập tễnh bước chân vào trường học. Sau đây AnyBooks sẽ tổng hợp những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa nhất về thầy cô gửi tặng các bạn độc giả. Hãy …

Những câu truyện hay và cảm động về thầy cô nhân dịp 20-11

  • Tác giả: thuthuat.taimienphi.vn
  • Ngày đăng: 05/19/2022
  • Đánh giá: 2.82 (110 vote)
  • Tóm tắt: Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học “nhân-lễ-nghĩa” của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là “bí kíp” rồi dặn chỉ …
  • Nội Dung: Đã 27 năm trôi qua với bao thế hệ học trò đến và đi khỏi ngôi trường này, nhưng hình bóng cô mỗi ngày lên lớp thì vẫn vậy. Những học trò đầu tiên của cô nay đã đầu hai thứ tóc cũng không sao quên được những lời dạy, những kiến thức mà cô đã truyền …

Truyện ngắn về thầy cô giáo nhân ngày 20-11

  • Tác giả: timdapan.com
  • Ngày đăng: 02/04/2023
  • Đánh giá: 2.62 (167 vote)
  • Tóm tắt: Rồi thầy đến mang cho nó một lô sách, vở mà nó đoán là những bài học “nhân-lễ-nghĩa” của thầy, dúi vào tay nó một gói nhỏ mà thầy bảo là “bí kíp” rồi dặn chỉ …
  • Nội Dung: Vào học được một tháng, tôi thấy thầy đạp xe qua nhà. Chiếc xe của thầy chẳng biết trước đây sơn màu gì, giờ chỉ còn trơ ra màu gỉ sét xấu xí. Thầy vào nhà, ba mẹ tôi đều đi vắng cả. Ngó qua căn nhà tồi tàn của tôi, thầy hẹn ngày mai quay lại. Tôi …

3 truyện ngắn ý nghĩa về thầy cô cho báo tường ngày 20/11

  • Tác giả: vietq.vn
  • Ngày đăng: 08/30/2022
  • Đánh giá: 2.66 (154 vote)
  • Tóm tắt: (VietQ.vn) – Dưới đây là 3 truyện ngắn về thầy cô hay và ý nghĩa nhất góp phần giúp bài báo tường ngày 20/11 thêm cảm động, phong phú. Tin liên …
  • Nội Dung: Thuở ấy, chúng con nào biết “tha thứ” là một động từ đẹp nhất chỉ sau “yêu”. Thầy dạy chúng con đừng quay lưng với những người đã nhận lỗi, đừng mang ngõ cụt đến cho những người đã biết mình sai, đừng nhẫn tâm với những người đã biết quay lại… Thầy …

Truyện Ngắn Về Thầy Cô Của Học Sinh Tiểu Học

  • Tác giả: truyenhinhcapsongthu.net
  • Ngày đăng: 11/17/2022
  • Đánh giá: 2.57 (50 vote)
  • Tóm tắt: 23 thg 2, 2022 · Truyện ngắn về thầy cô của học viên tiểu học – “Người chị em thứ hai” … quên bài xích học chân thành và ý nghĩa mà thầy đã dành cho tôi.
  • Nội Dung: Kể từ khi cô Lịch về chủ nhiệm, lớp tôi như được “thay da đổi thịt”. Từ một lớp chỉ có học lực trung bình khá, dần vươn lên dẫn đầu trong bảng xếp hạng của trường. Những tiết học của cô khiến cả lớp rất thích thú và có động lực để chăm chỉ hơn mỗi …

Truyện ngắn 20-11 về thầy cô hay nhất

  • Tác giả: hoatieu.vn
  • Ngày đăng: 08/17/2022
  • Đánh giá: 2.39 (127 vote)
  • Tóm tắt: Truyện ngắn 20-11 về thầy cô hay nhất, Hoatieu xin chia sẻ tuyển tập các câu chuyện ngắn ý nghĩa về thầy cô ngày 20-11, truyện cười hài hước …
  • Nội Dung: Con còn nhớ rõ hình bóng thầy trên bục giảng năm ấy. Mái tóc pha hơi sương, chiếc cặp sách cũ, nụ cười hằn những vết chân chim đượm màu thời gian đã theo chúng con đi hết những năm tháng cuối của thuở học trò có lớn mà không có khôn…Bụi phấn rơi …

Những truyện ngắn hay về thầy cô cho báo tường ngày 20-11

  • Tác giả: kenh14.vn
  • Ngày đăng: 04/10/2023
  • Đánh giá: 2.26 (87 vote)
  • Tóm tắt: Những câu chuyện ngắn này cũng góp phần giúp bài báo tường của các bạn thêm hay và ý nghĩa hơn. Thầy ơi, bây giờ mùa hoa lau trắng.
  • Nội Dung: Cha mẹ luôn động viên chúng con cố gắng học để có cái chữ, để mà thoát nghèo. Vì thế con cố gắng học, con có thể nghèo hơn, ăn mặc rách nát hơn nhưng con sẽ học giỏi hơn những người bạn của mình, con luôn xác định như vậy để vươn lên. Con cảm thấy …

Top 10 Truyện ngắn 20/11 về thầy cô viết báo tường hay nhất

  • Tác giả: noithattuephat.com
  • Ngày đăng: 01/02/2023
  • Đánh giá: 2.2 (159 vote)
  • Tóm tắt: Bạn đang muốn tìm các truyện ngắn 20/11 cho nội dung bài báo tường sắp tới? Cùng tìm hiểu các truyện ngắn thật ý nghĩa và hài hước nhé.
  • Nội Dung: Nhà nó nghèo, lại đông anh em, quê nó cũng nghèo nên từ lâu chẳng có mấy ai dám nghĩ đến chuyện cho con vào đại học. Ba mẹ nó cũng vậy, phần vì quá nghèo, phần là vì nghĩ đến điều kiện của con mình “làm sao mà chọi với người ta”. Thầy là người duy …

Tổng hợp 10 Những câu chuyện ngắn về mái trường ý nghĩa và hay nhất bạn nên biết

  • Tác giả: pgdtxthuanan.edu.vn
  • Ngày đăng: 07/25/2022
  • Đánh giá: 2.1 (128 vote)
  • Tóm tắt: hoc sinh: why? a! why của dbsk . thầy giáo: trời ơi! tôi phải làm thế nào? thầy giáo pro. thầy …
  • Nội Dung: with còn nhớ ngày ầu mới bước vào ngôi trường, mọi thứ thực sự qua xa lạ, bạn bè mới, thầy cô mới, trường lớp mới, chỉ bấy nhiêu thôi cũng ủ làm cable la. THế NHưNG, Từ KHI THầY, Cô BướC Vào LớP, NHìn Dáng đi, Từng nét chữ ược Viết Nắn Nót Trên …