Thuở còn đi học, “thơ lục bát” chắc hẳn là những tiết học khiến môn Văn trở nên đau đầu hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, thơ ca luôn có quy luật của nó và bạn muốn làm thơ lục bát thì trước hết hãy học cách làm. Bài viết này sẽ hướng dẫn chi tiết cách để làm một bài thơ lục bát và tổng hợp những bài thơ hay cho bạn tham khảo.
Thơ lục bát là gì?
Có thể nói, thơ lục bát là một phần không thể thiếu trong đời sống của người dân Việt Nam từ xưa đến nay. Không chỉ bình dị, gần gũi và quen thuộc mà còn dễ làm, dễ học, dễ nhớ. Vậy thơ lục bát là gì? Làm thơ lục bát như thế nào cho hay, cho đúng?
Thơ lục bát là thể thơ như thế nào?
Thơ lục bát là một thể thơ gồm các cặp câu, mỗi cặp lục bát sẽ bao gồm hai câu, một câu sáu chữ (tiếng) và một câu tám chữ (tiếng).
Cách làm thơ lục bát – Luật thanh – Cách gieo vần
- Luật thanh B – T
Một bài thơ lục bát thường sẽ có số câu chẵn và tuân thủ theo luật bằng trắc. Tức là giữa các tiếng 2, 4, 6 của câu lục sẽ lần lượt mang thanh (bằng – trắc – bằng), còn đối với các tiếng thứ 2, 4, 6, 8 của câu bát thường sẽ là (bằng – trắc – bằng – bằng).
- Cách gieo vần trong thơ lục bát
Khác với những thể thơ khác, làm thơ lục bát có cách gieo vần rất linh hoạt. Về cách gieo vần, làm thơ lục bát vừa gieo vần chân cũng vừa gieo vần lưng. Tiếng cuối của câu lục sẽ vần với tiếng thứ sáu của câu bát và tiếng cuối của câu bát sẽ vần với tiếng thứ 6 của câu lục tiếp theo.
Ví dụ:
Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
- Tiểu đối trong thơ lục bát
Nghĩa là đối thanh một trong hai tiếng thứ 4 hoặc thứ 6 của câu bát với tiếng thứ 8 cùng câu. Nếu tiếng này mang thanh huyền thì tiếng kia bắt buộc là thanh ngang và ngược lại.
Ví dụ:
Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung.
- Cách ngắt nhịp trong thơ lục bát
Làm thơ lục bát thường sẽ ngắt nhịp chẵn 2/2/2. Nhưng đôi khi để nhấn mạnh một điều gì đó, tác giả sẽ đổi thành nhịp lẻ 3/3.
Có thể bạn quan tâm:
- Chùm ca dao tục ngữ hay không thể bỏ qua
- Cách viết content ẩm thực “thôi miên khách hàng”
Tổng hợp 50 bài thơ lục bát hay
Thơ lục bát về quê hương, đất nước, biển đảo
Quê Hương – Nguyễn Đình Huân
Quê hương là một tiếng ve
Lời ru của mẹ trưa hè à ơi
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơ
Tôi là cậu bé dại khờ đáng yêu
Quê hương là tiếng sáo diều
Là cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quê
Chợ trưa mong mẹ mang về bánh đa
Quê hương là một tiếng gà
Bình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàng
Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều
Quê hương là dáng mẹ yêu
Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghê
Ai đi xa cũng mong về chốn xưa
Quê hương là những cơn mưa
Quê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tình
Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời
Quê hương ta đó là nơi
Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.
Quê Hương Nỗi Nhớ – Hoàng Thanh Tâm
Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê
Cánh cò trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyên
Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao
Con dù biền biệt phương nào
Quê hương một dạ dạt dào khó phai.
Miền Quê – Đức Trung
Tôi thầm nhớ một miền quê
Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ
Đồng xanh bay lả cánh cò
Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều
Vi vu gió thổi sáo diều
Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?
Dòng sông, bến nước, con đò
Có người lữ khách bên bờ dừng chân
Xa xa vẳng tiếng chuông ngân
Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim
Tuổi thơ thích chạy trốn tìm
Cây đa giếng nước còn in trăng thề
Xa rồi nhớ mãi miền quê
Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…
Quê Hương Ngọt Ngào – Anh Dung Dung
Quê hương nơi ấy xa mờ
Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào.
Cánh cò đắm đuối nghiêng chao
Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru.
Chợt nghe một tiếng chim gù
Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.
Con đò lả lướt sang ngang,
Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều.
Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,
Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.
Sao nghe lòng cứ lâng lâng,
Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.
Dấu sau vành nón nụ cười,
Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.
Bàn chân đi khắp mọi miền
Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng.
Tình Quê – Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đê
Mục đồng thong thả đi về lưng trâu
Dòng sông xanh ngắt một màu
Một đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh
Ngoài đồng cây lúa còn xanh
Chiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau
Mọi người xong việc gọi nhau ra về
Giờ đây đêm cũng đã về
Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sương
Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ
Cánh cò bay lạc vào thơ
Làm cho tôi mãi ngẩn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sông
Hình như nó cũng chờ mong một người
Người người rôm rả nói cười
Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc son
Ở nơi thành thị em còn nhớ không
Con đò bến cũ chờ mong
Hôm nào anh cũng chờ trông em về.
Làm thơ lục bát về tình yêu
Bên Em Anh Nhé – Quỳnh Liên
Cho anh những bữa cơm ngon
Cho anh khẽ chạm môi son hằng ngày
Cho anh giấc ngủ nồng say
Cho anh lời đẹp ý hay dịu dàng
Cho anh dáng ngọc đoan trang
Cho bầy trẻ nhỏ em càng yên tâm
Em xin chia sẻ thăng trầm
Em xin xóa bỏ sóng ngầm đời anh
Em sẽ là gió mát lành
Hôn lên môi mắt để anh vui cười
Em sẽ là đoá hoa tươi
Cho anh hương dịu, cho người vợ ngoan
Bề trên hiếu kính vẹn toàn
Bởi yêu dạ cứ hân hoan rạng ngời
Anh à thương lắm anh ơi
Bên em mãi mãi trọn đời nhé anh.
Mãi Yêu – Hạ Buồn
Tình yêu là phép nhiệm màu
Giúp ta nhích lại gần nhau trong đời
Xua tan cảm giác chơi vơi
Niềm tin rực sáng, cảnh đời đẹp hơn.
Xóa đi bao nỗi giận hờn
Trí tâm thức tỉnh không sờn nghĩa ân
Gần xa trợ giúp tương thân
Anh em, cha mẹ ân cần hỏi han.
Giảm đi bao cảnh trái ngang
Nỗi lòng nhẹ nhõm, thênh thang bước đường
Không còn chua xót đêm trường
Đớn đau trăn trở, chán chường kêu oan.
Không còn là giấc mơ hoang
Nhà nhà đầm ấm vẹn toàn yêu thương
Nụ tình chớm nở vấn vương
Đua nhau khoe sắc môi hường nở hoa.
Không Là Giấc Mơ – Nguyễn Thanh Phong
Tình yêu như một giấc mơ
Không ai biết được chữ ngờ trước đâu
Biết là chuốc lấy khổ sầu
Nhưng ta vẫn cứ cấm đầu vào yêu
Thề non hẹn ước thì nhiều
Mấy ai làm được cái điều đó chưa
Như trời sáng nắng chiều mưa
Như mây và gió đẩy đưa bất thường
Lần đầu nếu chọn sai đường
Có khi chuốc lấy đau thương cả đời
Không như các thứ trò chơi
Mà người điều khiển được rồi chán ngay
Yêu nhau thì phải nồng say
Trọn đời suốt kiếp không thay đổi lòng
Cũng không một dạ hai lòng
Đồng cam cộng khổ vợ chồng bên nhau
Sớt chia cay đắng ngọt ngào
Thì làm gì có thương đau để buồn
Quan tâm nhiều đến đối phương
Mãi không có chuyện lệ tuôn vì tình.
Yêu Thương – Liên Phạm
Yêu thương gửi hết nơi xa
Kèm theo cả những hương hoa ngọt ngào,
Em tôi dáng nhỏ thanh cao
Nụ cười đằm thắm đi vào tim anh.
Với bao mộng ước mong manh
Anh trao em cả mộng lành ngàn năm,
Ngọt ngào, sâu lắng, âm thầm
Dịu êm thơm ngát hương trầm quế xưa.
Ngoài trời đã đổ cơn mưa,
Mình anh ngồi ngắm gió mưa mặc lòng.
Nhớ em thơ mộng trắng trong
Đam mê tình tứ, cho lòng xuyến xao.
Nhớ em, nỗi nhớ ngọt ngào
Gửi theo mây gió đi vào trùng khơi.
Đậm đà như sắc xuân ngời
Cho anh ấp ủ một trời yêu thương.
Em là góc nhỏ thiên đường
Em là yêu dấu, mến thương ngọt ngào
Em như trăng sáng trên cao,
Nụ cười ánh mắt dạt dào tim anh!
Đợi Em Quay Về – Phan Thanh Tùng
Nhớ em nhớ đến vô cùng
Từng giây từng phút muốn chung lối về
Nơi đây xin trọn câu thề
Đợi em trở lại nơi quê thanh bình.
Cảm ơn lời nói chân tình
Của người con gái đẹp xinh nhất đời
Yêu nhau chẳng muốn xa rời
Nhưng vì nghịch cảnh lệ rơi cam đành.
Ai ơi xin hãy chân thành
Cho nợ duyên mãi an lành tháng năm
Dù rằng còn mãi xa xăm
Tình anh vẫn đợi đêm nằm nhớ thương.
GIọt sầu cứ thế hoài vương
Em ơi có biết canh trường xót xa
Yêu em anh mãi thật thà
Chờ ngày hội ngộ đậm đà duyên trao.
Thơ lục bát về tình bạn
Bài thơ 1
Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu
Cùng sẻ chia vui thú – buồn đau
Nơi nào ta cũng có nhau
Bạn bè ta mãi gởi trao tâm tình
Bạn cứ gọi! khi mình thổn thức
Hay khi lòng bứt rứt không yên
Có ta bên bạn xua phiền
Khắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tư
Bạn hãy gọi dẫu từ xa lắm
Ta sẵn sàng khóc đẫm cùng nhau
Sớt chia bao nỗi nghẹn ngào
Chỉ cần bạn được vơi bao khối sầu!
Bạn đừng vội gục đầu than trách
Bởi cuộc đời thử thách đắng cay
Bạn buồn tôi sẽ kề vai
Đừng bao giờ để bi ai tủi hờn
Bạn nhớ nhé…cô đơn… hãy đến
Những bạn bè là bến yêu thương
Mãi luôn giúp bạn kiên cường
Xóa tan phiền não, sầu vương… giã từ!
Bài thơ 2
Tôi luôn nghĩ chúng ta là bạn
Nên tôi thường mạnh dạn nói ngay
Việc làm của bạn thế này
Thật là sai trái không hay chút nào
Tốt cho bạn mà sao chẳng hiểu
Chơi với nhau từ tiểu học mà
Khó khăn cứ việc nói ra
Bạn ơi tôi chẳng nề hà điều chi
Bạn có hiểu những gì tôi nói ?
Đừng vội vàng đối chọi với nhau
Hãy nên xét lại từ đầu
Chuyện gì cũng có trước sau bạn à
Tôi rất muốn chúng ta sẽ mãi
Ở bên nhau như lái với thuyền
Dù cho sóng gió truân chuyên
Đôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thân tình.
Bài thơ 3
Bước đường đời bao trắc trở gian nan
Đừng một mình cúi đầu đi lặng lẽ
Hãy chung tay mình cùng nhau san sẻ
Chút cơ hàn bớt nặng gánh đôi vai.
Vì cuộc sống đâu biết trước ngày mai
Nên hôm nay hãy cùng nhau cố gắng
Mình chia nhau những ngọt bùi cay đắng
Để dìu nhau mạnh mẽ bước vào đời.
Cùng sát cánh nhé bạn của tôi ơi
Những người bạn bên đời tôi thân mến
Nếu như cho tôi vạn lời ước nguyện
Tôi chỉ mong tình bạn mãi chân thành.
Hãy lưu giữ tình bạn của chúng mình
Trong thâm tâm và sâu nơi tiềm thức
Dù mai đây nơi trời xa cách biệt
Phút chạnh lòng lấy kỷ niệm tìm vui.
Bài thơ 4
Tôi gửi đến bạn lời cảm ơn
Hãy bỏ qua đi lúc giận hờn
Tình bạn chúng ta mãi gắn bó
Càng giận ta càng thân nhau hơn.
Bài thơ 5
Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
Học tan ở lớp sóng đôi đi về
Đôi bạn hẹn ước cùng thề
Thi vào đại học ta về trường chung
Sắp ngày đại học trường xa
Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta
Còn tôi tiếp tục học xa
Đến khi về lại bạn đà hai con
Gặp nhau nước mắt nỉ non
Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên
Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.
Thơ lục bát về Mẹ, Cha
Thương Cha – Lê Thế Thành
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
Mẹ Là Tất Cả – Lăng Kim Thanh
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bên cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có Mẹ Cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Lòng Mẹ – Minh Lộc
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đầu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Công Cha – Tú Yên
Ơn Cha mẹ như biển trời
Làm sao đong đếm giữa đời được đây?
Nuôi con khó nhọc tháng ngày
Sớm hôm tần tảo cấy cày đồng sâu
Cuối chiều tháng bảy mưa Ngâu
Ướt thân Cha Mẹ nào đâu quản gì.
Tiền tài vật chất sá chi
Bạc vàng gấm lụa mấy khi sánh bằng
Công Cha ơn Mẹ vĩnh hằng
Trong tâm ta mãi bội phần lớn lao.
Sống làm sao? Nghĩ làm sao?
Cho ngày mai chẳng lao đao nỗi lòng
Một đời thanh thản thong dong
Trọn phần hiếu thuận, trắng trong tâm hồn.
Sống sao, dạ chẳng bồn chồn
Không ray rứt bởi dại khôn rạch ròi
Làm người cũng dễ lắm thôi
Hiếu trung vẹn vẻ tinh khôi nghĩa tình.
Đạo Nhân ta giữ lấy mình
Công ơn hoạn dưỡng sinh thành thấm sâu
Sớm khuya xin hãy nguyện cầu
Mong cho Cha Mẹ bạc đầu an yên!
Thương Cha Nhớ Mẹ – Minh Lộc
Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
Thơ lục bát thầy cô
Bụi phấn – Hoài Thương
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên!
Tri ân – Thái Tài
hu tàn trời đã sang đông
Bồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầy
Người trao khát vọng hôm nay
Chắp cho đôi cánh em bay vào đời
Bao chuyến đò lặng không lời
Ươm mầm xanh tốt rạng ngời tương lai
Bên trang giáo án miệt mài
Hao gầy tâm huyết năm dài tháng qua
Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng
Bao thế hệ đã sang sông
Thầy cô luôn mãi vọng trông theo cùng
Mặc cho mưa gió bão bùng
Vẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơ
Hôm nay kính dệt vần thơ
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Nẻo đời dẫu có thịnh suy
Dù bao gian khó mãi ghi ơn dầy
Mừng ngày nhà giáo hôm nay
Kính dâng lời chúc cô thầy muôn nơi
An khang hạnh phúc rạng ngời
Gia can êm ấm trọn đời yêu thương
Dẫu cho cách trở ngàn phương
Lòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy
Chuyến đò tri thức – Bằng Lăng Tím
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy
Em mãi khắc ghi – Trần Văn Nghệ
Thời gian dù mãi dần trôi
Con thuyền tri thức suốt đời thầy mang
Lật từng cuốn vở sang trang
Đong đầy ký ức muôn vàn niềm yêu
Nhớ thầy cô những sớm chiều
Tận tâm chỉ dạy những điều sáng soi
Cho em vững bước vào đời
Tương lai trí tuệ rạng ngời mai sau
Tóc thầy giờ đã bạc màu
Đêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơ
Mong đàn em dựng cơ đồ
Nước non Đất Việt trong mơ trường tồn
Nay giờ em đã lớn khôn
Chúc thầy cô mãi giữ hồn non sông
Việt Nam sáng mãi trời hồng
Chúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy
Công ơn thầy cô – Trương Văn Thi
Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Ươm mầm tri thức làm gương bao người
Lúc thầy mới tuổi ba mươi
Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
Không màn nhung gấm lụa là
Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
Mong trò học giỏi siêng năng
Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
Giáo viên nét đẹp rạng ngời
Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
Nhân ngày Nhà giáo làm thơ
Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!
Thơ lục bát về gia đình
Ước Mơ Trẻ Thơ
Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì?
Gia đình
Chỉ cần một nơi mãi nhớ
Bước chân vào…cửa mở đón chào…!
GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào,
Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!
Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một,
Nơi sẵn sàng chứa cốt nhục mình.
Luôn là bệ phóng quang vinh,
Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!
Khi ta gặp bước dài gian khó…!
Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui!
Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi…
Bao nhiêu đổ vỡ dập vùi giảm đau !
Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ,
Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH.
Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh…
Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !
Ta thấy đó…xuân thì thay đổi,
Bốn mùa qua tiếp nối phút giây.
Đông Tây Nam Bắc đổi thay,
GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con .
Hạnh phúc đơn sơ – Lê Văn Bình
Nhà người xe máy , xe ga
Chỉ cần dậm số gần xa biết liền
Bởi vì họ có lắm tiền
Gia đình khá giả hiển nhiên bình thường
Nhà mình dãi nắng dầm sương
Có con xe đạp khắp đường đi theo
Dẫu rằng vật chất tuy nghèo
Đi đâu mình cũng cùng đèo bên nhau
Hai con phía trước, vợ sau
Còn tôi ngồi giữa đạp đau cả đùi
Thế nhưng chồng vợ vẫn vui
Cám ơn xe đạp tiến lùi cạnh bên
Sau này cuộc sống đi lên
Nghĩ về quá khứ nào quên xe này
Chỉ cần sánh bước chung tay
Nghèo nhưng mình vẫn tràn đầy tình thương
Sống đời trọn kiếp – Trần Bá Bích
Vợ chồng già vẫn bên nhau sớm tối
Lại hồn nhiên nên rất đỗi thân thương
Tuy giờ đây môi má đã phai hường
Nhưng hạnh phúc vẫn phi thường lắm đây.
Vui bên nhau mỗi khi mình thức dậy
Tôi với bà nay lại thấy yêu hơn
Mãi sẽ yêu mà chẳng biết dỗi hờn
Hạnh phúc đẹp xin cảm ơn bà nhé.
Ông ơi ông lời hứa rồi em sẽ
Đáp đền ông cho vui vẻ suốt đời
Em với ông mãi chia sẻ muôn nơi
Điều kỳ diệu mình sống đời trọn kiếp.
Gia đình – Minh Loan
Nên một gia đình do trời định
Gặp nhau duyên số bà nguyệt se
Tình yêu vun đắp nén thành quả
Hạnh phúc vun vầy ta có ta.
Giữ gìn hạnh phúc là do ta
Hãy cố cùng nhau sống hiền hòa
Tấm lòng nhân Đức sẽ được hưởng
Gia đình sum vầy lại hòa ca.
Thơ lục bát thiên nhiên, cuộc sống
Lả lướt – Lãng Du Khách
Môi mềm hay cánh tay mềm
Buông lơi trong gió dịu êm phiêu bồng
Khoe duyên sắc thắm mặn nồng
Em phô da thịt trắng hồng xinh tươi
Bình minh em nở nụ cười
Đỏ tím rạng rỡ chào người ban mai
Tinh khôi pha nét hoa nhài
Trăm cánh đua nở hình hài thật duyên
Em là cô gái dịu hiền
Ngọc ngà đằm thắm nữ tiên giáng trần
Thân em trong trắng vô ngần
Tinh hoa của kiếp trầm luân cuộc đời
Trời ban nhan sắc tuyệt vời
Để em làm đẹp cho đời trần gian
Tình em thắm thiết nồng nàn
Em cười trong gió ngút ngàn yêu thương
Chỉ là một đóa vô thường
Đơn sơ bình dị khiêm nhường thế gian
Cầu đời cuộc sống bình an
Tình luôn đằm thắm nồng nàn yêu thương !
Giai điệu quê hương
Mênh mang giữa đất với trời
Khúc ca lúa chín lả lơi óng vàng
Dệt lên tình khúc bậc thang
Âm vang, hùng vĩ bản làng quê hương.
Giai điệu cuộc sống vô thường
Giải lụa lượn sóng ruộng nương trổ cờ
Bao la rừng núi dệt thơ
Nét đẹp kỳ vĩ sững sờ nhân gian
Đan xen đồi núi xếp làn
Nhấp nhô gọi gió núi ngàn khoe duyên
Khác chi cảnh vật thần tiên
Kỳ quan thắng cảnh vùng miền cước sơn !
Trời đất giao hòa
Mênh mang trời đất giao hòa
Bồng bềnh trong cõi ta bà tơ duyên
Đất trời một dải kết liền
Kề nhau xoắn xít triền miên phiêu bồng
Gió kia cuốn nhẹ mây hồng
Để mây vờn núi mặn nồng đắm say
Khắp trời sóng trắng mây bay
Nhẹ nhàng lả lướt giang tay vỗ về
Đá núi đang ngủ say mê
Vội choàng tỉnh giấc sướng tê cõi lòng
Vươn mình đón gió trời trong
Trở mình ôm ấp mở lòng đón mây
Trời đất tình ái tràn đầy
Còn ta tình ái sao đây cuối tuần
Tình ơi ! Hãy đón sức xuân
Bên nhau ân ái ngàn lần mê say
Cùng nhau tay ấp trong tay
Dìu nhau sánh bước đất này lên mây
Ta cùng du lãng đó đây
Bên nhau hạnh phúc đong đầy yêu thương !
Tiêu dao
Trăng treo đầu núi đỉnh non
Mờ ảo soi bóng thuyền con phiêu bồng
Tàng cây thu lá ráng hồng
Mênh mang trời nước bềnh bồng ngao du
Sáo diều văng vẳng trăng thu
Khói sương mờ ảo mịt mù giăng bay
Mạn thuyền lả lướt đắm say
Khúc trầm khúc bổng lắt lay mây trời
Tửu tiên say uống lả lơi
Mình ta trong cõi đất trời bao la
Cỏ hoa ghen bóng la đà
Ganh đua mặt nước cùng ta giỡn vờn
Giữa trời với đất bông lơn
Trăng thanh gió mát chập chờn ảo thay
Hồn ta mộng mị đắm say
Ta cưỡi ngọn gió mây bay cõi bồng !
Khói sương
Sớm mai thức dậy ảo mờ
Sương giăng mái bếp đợi chờ bình minh
Đông về khói tỏa bản mình
Khói kia tiếc nuối thân mình chẳng bay
Hàng cây mái lá ken dầy
Khói kia lan tỏa ngát đầy vị hương
Ấy mùi khói khét rạ rơm
Quyện nồng mái lá sương rơi ngát mùi
Thoảng qua tưởng thịt nướng thui
Hít hà thưởng thức ấy mùi khói quê
Bữa cơm buổi sáng đông về
Xua tan đói rét tái tê cõi lòng
Mây mù che kín trời trong
Gió đông bắc thổi qua song cửa lùa
Sương rơi giá buốt vụ mùa
Mái nhà ướt thẫm sương lùa lá khô
Khắp vùng đồi núi nhấp nhô
Lan tỏa sương khói làm khô tiết trời
Mùi hương nồng khét khắp nơi
Xua tan giá lạnh để đời ấm no
Thơm thơm mùi cháy của tro
Nương theo gió nhẹ mùi lò lửa than
Bản làng khói tỏa sương tan
Ấy mùi nồng ấm dân gian Việt mình.
Thơ lục bát 2 câu
Bài 1
Với em dù lắm chua cay
Tình yêu trước gió càng lay càng bền.
Bài 2
Em ngồi đàn bản tình ca
Mà sao lệ đẫm nhạt nhòa đôi mi
Bài 3
Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm
Bài 4
Người ơi trong cõi phiêu bồng
Chỉ xin giữ lấy tấm lòng thủy chung
Bài 5
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non còn nước còn lời thề xưa
2.9. Thơ lục bát chế
Thơ lục bát chế 1
Mày ơi thương lấy tao cùng
Tuy rằng khác lớp nhưng chung 1 đề
Mày cho tao chép tý đê
Kẻo mai tao rớt mặt mày bầm đen.
Thơ lục bát chế 2
Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…
Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.
Bắt Trộm – Đầu Long
Con kia…mày chạy nữa không
Ông cho một phát nòi mông bây giờ
Mấy hôm mật phục tao chờ
Quả như dự đoán bây giờ mày sang
Bữa trước tao ra đầu làng
Bà chủ đi chợ, mày sang ông nhà
Ông ấy đưa tặng hộp quà
Vậy là hai đứa ngã sà vào nhau
Cả gan bế cả lên lầu
Chăn ga gối đệm mới nhàu cả ra
Cái đồ trơ trẽn thối tha
Đã đi ăn trộm còn la ời ời
Xong việc mày cười rạng ngời
Ôm hôn lão í bai rùi nghe cưng
Tao về máu nóng phừng phừng
Định cho mày nhát lão ..trừng nhìn tao!!!
Tránh voi chẳng xấu mặt nào
Tội mày để đó chờ tao báo thù
Hôm nay lại nhảy cái vù
Cá vô trong lưới từ từ tao lôi
Không xin xỏ không ỉ ôi
Đây là trách nhiệm bao đời nhà tao
Khôn hồn thì xuống ngay nào
Để tao mà bực tao cào nát mông
Dù gì mày chửa có chồng
Chuyện này vỡ lở là bông hồng tàn
Bà chủ và tao đã bàn
Bắt mày cảnh cáo cấm sang ông nhà
Bây giờ mày giỏi mày la
Dân tình kéo đến mày là mặt mo
Có khi lại rắc rối to
Họ lập biên bản rồi cho lên phường
Dù mày nhìn đẹp dễ thương
Dính vào phốt đó tìm đường trốn quê
Còn cả cái lão thả dê
Phen này bà chủ cho về..cõi âm!!
Tà Lưa – Đầu Long
Mẹ đừng có cố tà lưa
Thằng này tỉnh lắm không lừa được đâu
Xuống xe tắt máy đi mau
Không cần giải thích đi đâu biết rồi…
Lại ra chỗ cũ mẹ ngồi
Mấy bà chắn cạ để rồi ba cây
Vậy mà ra vẻ ta đây
Mẹ đi một chút về ngay con à!!!
Con yêu chịu khó ở nhà…
Mẹ ra đầu chợ mua cà mua khoai
Làm như con chẳng có tai
Ngày nào chẳng đánh đúng hai giờ liền
Ba làm vất vả kiếm tiền
Dầm mưa dãi gió héo phiền xác thân
Nhiều lần bầm dập tay chân
Mẹ còn không biết đỡ đần ba sao
Hôm đi ba dặn thế nào
Ở nhà vườn ruộng trông ao cá nhà
Nuôi thêm đàn vịt đàn gà
Chăm thằng cu tí tức là con đây
Mẹ vâng mẹ dạ rồi thây
Vậy mà chỉ được mấy ngày là sao
Sáng ra son phấn lắm vào
Bỏ con lủi thủi chẳng ao chẳng gà
Kết thân mấy mụ chồng xa
Tụ tập bài bạc vậy là không xong
Hôm nay thì đừng có hòng
Con phôn ba biết đừng mong chối à
Con xin mẹ hãy ở nhà
Đừng ham bài bạc mà sa vũng lầy
Bao gương tan nát quanh đây
Mẹ soi vào đó biết ngay thôi mà
Con đã nói rõ rồi nha
Không nghe mẹ chịu chắc ba sẽ về
Đừng để con phải ra đê
Con còn nhỏ dại …não nề …mẹ ơi..!!!
Thí Chủ Về Đi – Sở Lưu Hương
Thí chủ xin hãy về đi
Hai ta nay chẳng còn gì nữa đâu
Bần tăng đã mặc áo nâu
Thoát ra cái cảnh làm trâu cho nàng
Hôm nào cũng phải hoang mang
Đêm đến nàng lại bảo sang đây bừa
Từ tối cho đến tận trưa
Đồng nàng cạn nước vẫn chưa cho dừng
Bao lần miễn cưỡng xin ngừng
Mà em đều lắc chưa từng bỏ qua
Nên anh đành phải lìa xa
Lãng quên tất cả xem là phù du
Kiếp sau đền đáp thầy bu
Em quên đi nhé cho dù ra sao
Anh khuyên em hãy về mau
Đừng khoe ngực chổng phao câu làm gì
Một khi đã bước ra đi
Thì anh chẳng thiết cái gì nữa đâu
Và em chớ có âu sầu
Hãy tìm người khác làm trâu cho nàng
Cày bừa đổ nước ruộng khan
Sớm ngày hầu hạ cho nàng thêm vui
Còn anh…anh phải thoái lui
Rời xa trần thế mua vui cõi thiền
Đắm chìm cuộc sống bình yên
Quy y cửa phật lãng quên sự đời.
Thơ lục bát ngắn
Bài Hồn rơm
Quay về nhón hạt thóc cười
Vểnh nghe trâu ợ ra lời rạ rơm
Phanh trần hóng gió quạt bờm
Khóc con cà cuống nướng thơm hướng đình.
Bài Giăng bẫy
Ngày ngày anh nhện giăng tơ
Chẳng mong ngực bướm cũng chờ lưng ong
Có người má phấn môi hồng
Giăng nhan sắc dính mắt ông si tình.
Bài Hai phía
Người đi theo gió đuổi mây
Tôi buồn nhặt nhạnh tháng ngày lãng quên
Em theo hú bóng kim tiền
Bần thần tôi ngẫm triền miên thói đời.
Bài Hay Dở
Trăm ngàn hò hét giáo điều
Chả bằng tí tẹo cơn yêu dân cày
Miếng ngon nhất thế gian này
Là câu lục bát mớm đầy tai con.
Bài Mách Lẻo
Ta về mách với mùa thu
Có người lẩn thẩn đang ru tóc thề
Ta đi mách với nắng hè
Có người tiếc tuổi hát về mùa xuân
Làm thơ lục bát rất đơn giản và dễ ghép vần phải không các bạn? Hãy chia sẻ với chúng mình những bài thơ lục bát mà bạn đã sáng tác nhé!
Nguồn: Ngáo Content – Tổng hợp