1
Tôi từng đọc nhật kí của đứa cháu học tiểu học, chữ viết vẫn còn xiên xiên vẹo vẹo, nhìn là biết trẻ con viết.
Thằng bé có nuôi một con rùa nhỏ, vì bắt chước trong thế giới động vật nên nó cũng bắt bố chuẩn bị cho một cái thùng to đùng đầy nước. Ngày nào ngày nấy đều chăm chỉ cho rùa ăn, rồi còn cho rùa tắm nắng nữa.
Nó hỏi mẹ nó: “Mẹ ơi, con yêu bé rùa thế, thế bé rùa có vui không?”.
Mẹ nó đáp: “Không đâu con ạ, rùa vẫn thấy không vui đấy”.
Thế là nó viết vào nhật kí: “Bé rùa ơi, hy vọng em cũng vui vẻ như anh. Nếu em không thích nhà anh, anh sẽ thả em đi nhé, vì anh yêu em lắm.”
Đọc xong tôi chỉ biết cảm thán, tại sao có những thứ ngay cả trẻ con cũng hiểu mà người lớn lại chẳng thể làm được.
2
Tôi nhớ có một bài hát tên “Có thứ tình yêu gọi là chia tay”. Đoạn điệp khúc có lẽ ai cũng thuộc, nhưng tôi lại thích phần đầu nhất.
“Nếu em luôn ngước nhìn bầu trời, khát khao một đôi cánh, (anh có thể) buông tay để em tự do bay lượn. Đôi cánh em không cần phải nương theo hoa hồng, nghe theo thời gian mà héo tàn”.
Lắm khi, bạn thích một người con trai, vậy là bạn cố gắng hết sức vì người ấy. Bạn nói với cả thế giới rằng, bạn từng làm điều này điều kia cho người ấy, bạn chờ người ấy từ năm 20 tuổi đến năm 30 tuổi nhưng người ấy chẳng mảy may cảm động, chắc chắn vì người ấy có trái tim quá sắt đá. Thế nhưng thực tế, người mà người ấy thích không phải bạn. Dù là 20 tuổi hay 30 tuổi, người ấy vẫn vậy thôi, chỉ thích người mà người ấy đã chọn.
Lắm khi, bạn thích một cô gái, vậy là bạn cố gắng hết sức vì cô ấy. Bạn nói với cả thế giới rằng, bạn chấp nhận làm người thay thế, chỉ mong có thể bảo vệ cô ấy khỏi mọi tối tăm, tổn thương của cuộc đời nhưng cô ấy chẳng mảy may cảm động, chắc chắn vì người ấy quá nông cạn. Thế nhưng thực tế, người mà cô ấy thích không phải bạn, mà có thể là một người đàn ông chẳng quá tốt đẹp nào đó. Dù người đàn ông ấy chẳng dịu dàng cũng không sao, yêu là đủ.
Bạn yêu người ấy, người ấy cũng yêu bạn, đó gọi là tình yêu. Bạn yêu người ấy, người ấy không yêu bạn, đó gọi là ham muốn. Đừng bao giờ lãng phí quá nhiều thời gian vì cái gọi là ham muốn ấy.
Hãy tiếp nhận hiện thực, kịp dừng lại trước khi tổn thương quá nhiều. Có thể bạn sẽ buồn, sẽ khóc, sẽ giật mình tỉnh dậy giữa cơn ác mộng, sẽ ngẩn ngơ ngắm hình của người ấy, sẽ nhớ đến những lời tâm tình ngọt ngào người ấy từng trao bạn. Thế nhưng, tất cả đã là quá khứ rồi, người ấy không còn yêu bạn nữa.
Bạn nhất định phải xóa bỏ những nickname mập mờ, cố dặn lòng không được chủ động nhắn tin cho người ấy, không super soi từng dòng status người ấy viết. Cứ để bản thân bận rộn đi, làm việc cũng được, chạy bộ cũng được, đi dạo, nghe nhạc, xem phim gì cũng được, miễn là không nghĩ về người ấy nữa. Bận đến mệt lả liền bò lên giường, ngủ một giấc tới bình minh.
Buông tay có lẽ không phải quá trình làm một lần là xong, nhưng cảm xúc trong tim thì có thể dần nhạt đi.
3
Minh tập tành hút thuốc từ hồi cấp 3 và hút cho tới tận bây giờ.
Cậu chàng từng là anh thanh niên khỏe như vâm, suốt ngày thể dục thể thao. Thế nhưng hiện tại, Minh gầy đi hẳn, leo mấy tầng cầu thang đã mệt. Phổi của Minh cũng bắt đầu có vấn đề, thế nên Minh muốn cai thuốc.
Lúc mới cai thuốc, cảm xúc của Minh luôn trong trạng thái bất ổn, cả người khó chịu như thể có hàng trăm con kiến đang bò quanh. Cứ rảnh rỗi là lại muốn rút một điếu ra mà hút, đi ngang qua mấy hàng tạp quá cũng muốn ghé vào mua một bao. Tuy nhiên cậu ấy hiểu hậu quả của việc không cai thuốc là gì, nên cứ cố nín nhịn, quyết không để mình có thời gian mà nghĩ đến thuốc lá, vào quán mua hàng cũng chỉ chọn một hộp kẹo singum rồi đi ra.
Tuấn Anh lại mê game. Từ game mobile đến game PC, anh chàng chơi miết, không phân biệt ngày đêm. Lúc đầu chơi thì rất vui, có bạn cùng chơi, lại dần lên rank được người ta ngưỡng mộ. Nhưng rồi vì game mà Tuấn Anh ngày càng chỉ thích ở nhà, tâm trạng thất thường, làm việc cũng không được tập trung, đi ngủ cũng nằm mơ thấy mấy nhân vật trong game.
Một ngày nọ nhìn thấy mình trong gương, Tuấn Anh giật mình khi thấy đôi mắt lờ đờ, da dẻ xanh xao, nhìn chán đời đến cùng cực. Vậy là cậu xóa hết mọi thứ liên quan đến game trong máy. Ngày một ngày hai bứt rứt không chịu được, chỉ muốn tải lại về nhưng rồi lâu dần cảm giác ấy cũng qua.
Tình cảm của chúng ta cũng như thế, thích lâu là thành nghiện, càng không có được lại càng ao ước. Đến cuối cùng, bản thân bạn cũng không phân biệt được bạn thực sự thích người kia hay chỉ thích cái cảm giác chinh phục, sở hữu theo thói quen?
Nếu người ấy xác định rằng không còn yêu bạn, chẳng chút xót xa khi thấy bạn rơi nước mắt, mặc bạn đau đớn, vậy hà cớ chi bạn phải tự làm khổ mình? Cứ ép mình phải từ bỏ đi, qua được giai đoạn khó khăn ban đầu, mọi thứ đều sẽ ổn thôi, vì thời gian suy cho cùng vẫn là thứ thuốc chữa lành hiệu quả nhất.
Từ yêu đến buông tay, chẳng qua là cuộc đấu tranh của chính bạn. Bạn nhất định phải buông được vũ khí mà hiên ngang bước ra khỏi chốn chiến trường điêu linh, đổ nát, chỉ toàn đau lòng.
4
Cuộc sống có thể cho bạn nhiều sức mạnh hơn bạn tưởng tượng, chỉ cần bạn cứ coi như người kia chưa từng tồn tại, chưa từng bước vào trái tim bạn.
Ngủ quên trong quá khứ và những hoài niệm như là lặp đi lặp lại quá trình tự xé rách vết thương của mình vậy. Vết thương chỉ khép lại thực sự vào khoảnh khắc một ngày bận rộn như bao ngày khác, bạn bất giác cúi đầu rồi nhận ra vết thương đã lên da non, chỉ để lại đường sẹo càng ngày càng mờ.
Buông tay là một chuyện hết sức tự nhiên, không buông được mới cần dùng chính những ký ức đớn đau để vụt lên người giúp bản thân hiểu ra. Chỉ cần bạn muốn hướng tới một tương lai mới thì dù tình cảm khi xưa có khắc sâu bao nhiêu cũng sẽ bị những vụn vặt thường ngày xóa tan bớt. Thời gian sẽ đẩy bạn về phía trước, miễn là bạn đừng quay đầu.
Hy vọng vào một đêm giông tố khi bạn chợt bừng tỉnh, người đang say ngủ bên cạnh bạn chính là người bạn yêu. Dù cuộc sống vẫn thế, bề bộn long đong, ngày qua ngày lại vẫn quẩn quanh cơm áo gạo tiền, nhưng chỉ cần nghĩ tới việc có người ấy ở bên, bạn lại thấy bản thân tràn đầy niềm tin, hy vọng cũng như động lực.
Lúc ấy, làm gì có ai còn nhớ về người cũ, còn mơ về tình xưa, chỉ muốn ôm thật chặt, muốn hôn thật sâu người đang sát cánh bên bạn mà thôi.